Tô Khanh Dung cầm chén trà, khinh thường nói: “Cái túi tiền này khâu trông cũng thường thôi, làm qua loa, không có nét đặc sắc riêng, hoa văn thêu thì sến sẩm nhất, còn không bằng tự mình làm một cái.”
Niệm Thanh như thể được mở ra một cánh cửa thế giới mới, cô bé kinh ngạc nói: “Còn có thể tự làm sao ạ?”
“Đương nhiên rồi, tay nghề này còn không bằng môn phái chúng ta đâu.” Tô Khanh Dung thấy sự chú ý của cô bé đã dời khỏi món đồ người ta tặng, càng ra sức khoác lác: "Nếu chúng ta tự khâu một cái, chắc chắn sẽ đẹp hơn cái này, em muốn hình gì thì có hình đó.”
Tô Khanh Dung biết làm đồ chơi bằng gỗ, gần đây một năm còn học thêm chút kỹ thuật may vá, đã làm cho cô bé vài bộ quần áo. Chẳng qua từ lúc Tề Yếm Thù làm búp bê vải cho Niệm Thanh, các đồ đệ mới phát hiện sư tôn thế mà cũng biết làm đồ thủ công.
Tô Khanh Dung đang nghĩ đến đây, hắn bỗng thấy mắt Niệm Thanh sáng lên, trong lòng tức khắc có một dự cảm không lành.
“Vậy em muốn một cái túi tiền của riêng mình!” Ngu Niệm Thanh phấn khích nói: "Sư hổ có biết khâu túi tiền không ạ?”
Tay Tô Khanh Dung run lên, chén trà suýt nữa đổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play