Tiểu sư muội đáng yêu như vậy, tưởng tượng đến mười mấy hai mươi năm sau, khi Thanh Thanh lớn lên ra ngoài, chắc chắn sẽ có rất nhiều người bị cô bé thu hút. Nếu cô bé cũng dùng cách dỗ dành họ để đi nói lời ngon tiếng ngọt với người khác, Tô Khanh Dung liền ghen tuông tràn lan.
“Thanh Thanh, em không thể tùy tiện để người khác ôm, biết không?” Tô Khanh Dung nói: "Trên đời có rất nhiều người xấu, nếu em tin lời người lạ, người lạ sẽ làm hại em.”
Niệm Thanh ăn bánh nếp, cô bé vô tội nói: “Nhưng các tỷ ấy không phải người xấu đâu, các tỷ ấy đều rất xinh đẹp, còn cho em đồ ăn ngon nữa.”
Tô Khanh Dung: “… Lớn lên xinh đẹp càng có thể là người xấu! Đặc biệt là người cho em đồ ăn.”
Hắn muốn rất nghiêm túc giáo dục Thanh Thanh không thể trông mặt mà bắt hình dong, nhưng gần hai năm qua hắn vẫn luôn chơi đùa cùng cô bé, lại luôn đóng vai người tốt bênh vực cô bé khi hai sư huynh kia giáo dục cô bé, dẫn đến việc Tô Khanh Dung trước mặt cô bé thật sự không có chút uy nghiêm nào.
Tô Khanh Dung còn muốn nói gì đó, Niệm Thanh liền nhích lại gần, ôm cổ hắn, giọng ngọt ngào nói: “Dung Dung cũng lớn lên xinh đẹp, Dung Dung sư huynh là người xấu sao?”
Sự nghiêm túc của Tô Khanh Dung như quả bóng bay bị xì hơi, nháy mắt tan thành mây khói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT