Tần Tẫn có chút bực bội, một là hắn ghét phải nợ ân tình người khác, hai là ghét bị người ta tính kế dắt mũi, Tô Khanh Dung chiếm cả hai.
Hắc long lạnh lùng nói: “Bản tọa không muốn nợ ngươi ân tình, ngươi muốn cái gì, cứ nói thẳng đi.”
Tô Khanh Dung chính là chờ những lời này.
Hắn tự thấy mình mất đi chút máu thật sự không tính là chuyện gì to tát, nhưng có thể dùng chút máu đó để đổi lấy việc Tần Tẫn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, còn phải đưa đồ cảm ơn ân cứu mạng của hắn, vậy thì rất đáng giá.
Hơi thở của Tô Khanh Dung đều trở nên vui vẻ, hắn giả nhân giả nghĩa nói: “Như vậy không tốt lắm đâu, huynh đệ chúng ta một nhà, nói những điều này thật sự là khách khí.”
“Ngươi đừng nhiều lời!” Tần Tẫn giận dữ nói: "Còn nữa, đừng gọi bản tọa là sư huynh, bản tọa và ngươi không thân như vậy!”
Lại chọc tức Tần Tẫn một trận, Tô Khanh Dung cảm thấy mỹ mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT