Trời dần tối, trước khi rời khỏi biệt uyển của hoàng cung, Dương Lan Anh rõ ràng có chút không ổn. Ngay cả Tiêu thị cũng nhìn ra được điều đó.  
Nghĩ rằng nàng vì bị Dương Lan Chỉ chiếm mất sự nổi bật, Tiêu thị vội vàng đuổi theo hỏi: “Anh tỷ nhi, con làm sao vậy? Lúc đến chẳng phải vẫn tốt sao? Có phải gặp chuyện gì không vừa ý không?”  
Dương Lan Anh nắm chặt một góc y phục, môi mấp máy, ngập ngừng không nói.  
Lâm Chiêu Chiêu giương mắt nhìn nàng.  
Dương Lan Chỉ thì chăm chăm nhìn Dương Lan Anh, muốn bảo nàng đừng nói ra, nhưng lời này lại chẳng thể thốt ra miệng. Nàng đành phải khẽ ho khan một tiếng. So với Dương Lan Anh, Dương Lan Chỉ không phải không sợ, chỉ là không để lộ ra mặt. Nhớ lại ánh mắt lạnh băng của Bùi Quốc Công gia, khi hắn nhìn hai người bọn họ, tựa như đang nhìn người chết. Theo như lời hắn nói, nếu liên lụy đến người trong nhà, vậy phải làm sao cho phải?  
Dương Lan Anh ngày thường vốn hiếu thắng, nhưng kỳ thực lại chẳng chịu nổi sự dọa nạt. Đặc biệt hiện giờ phụ mẫu trong nhà đều không có ở đây, nàng cả ngày hoảng sợ. Gặp phải chuyện như vậy, dưới sự truy vấn dồn dập của Tiêu thị, nàng bèn bỏ qua động cơ kéo Dương Lan Chỉ đi vào rừng cây, còn lại thì một năm một mười kể hết ra.  
Sắc mặt Tiêu thị đại biến: “Lại có chuyện như vậy! Không được, loại chuyện này sao có thể để các  on biết được? Các con có nhìn rõ nữ nhân kia là ai không?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play