Trong mắt Nguyên Cảnh Niên thoáng hiện vẻ bất ngờ, có lẽ lúc chàng mở miệng cũng không thật sự mong đợi điều gì từ nàng, chỉ là trong tiềm thức có một tia hy vọng mơ hồ mà chính chàng cũng không nhận ra. Lúc này nhìn thấy gương mặt đầy bất an của nàng, chàng không lên tiếng, chỉ siết chặt tay nàng hơn một chút.
Cảm nhận được lực siết nơi đầu ngón tay, Thẩm Lê Châu khựng lại, khi lời nói thốt ra khỏi miệng, dường như sợi xích vô hình trong lòng cũng bị mở ra, những lời còn lại liền tuôn ra tự nhiên:
“Về chuyện Đại hoàng tử bị cho uống thuốc an thần… mấy ngày trước thần thiếp đã biết rồi.
Người của thần thiếp tình cờ nhìn thấy cung nữ ở điện Thập Thúy mang sữa có pha thuốc an thần đổ ra ngoài cung. Lúc đầu thần thiếp cũng không rõ đó là gì, sau này mới phát hiện.
Nhưng chuyện này quá mức chấn động, thần thiếp lại không có chứng cứ rõ ràng, chỉ là suy đoán mà thôi, sợ làm oan cho Thục phi, nên muốn đợi đến khi chắc chắn mới dám nói ra. Nhưng mà…”
Nàng cúi mắt xuống, giọng nói ngày càng nhỏ dần.
Không dám nhìn sắc mặt Hoàng thượng lúc này, Thẩm Lê Châu nhẹ rút tay ra khỏi tay chàng, cúi đầu đứng dậy, khẽ khom người hành lễ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT