“Đại hoàng tử còn đang khóc à?” Khi Thục phi trở về điện Thập Thúy, liền nghe thấy tiếng khóc và tiếng bước chân qua lại từ điện bên cạnh, sắc mặt liền lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Tĩnh Viên đứng sau do dự nói: “Có lẽ là vì Đại hoàng tử thể trạng yếu, mấy nhũ mẫu cho bú thì thường không chịu bú, lại cứ khóc mãi không ngừng. Nô tỳ đã mời ngự y, ngự y cũng nói không có cách gì tốt, chỉ có thể dỗ dành để hoàng tử chịu bú sữa, qua được thời gian này thì có lẽ sẽ khá hơn.”
“Đúng là giống y như cái người mẹ không ra gì kia của nó, cả ngày la hét ầm ĩ. Bổn cung dạo này thật sự chịu đủ rồi. Bảo nhũ mẫu và ma ma bế nó đi xa một chút, dùng cách gì cũng được, bổn cung không muốn nghe thấy tiếng nó khóc nữa.” Từ khi Đại hoàng tử được đưa vào cung, Thục phi chỉ thấy phiền phức. Lúc này mới nhận ra nuôi một đứa trẻ không dễ dàng như lúc đầu tưởng tượng.
“Vâng, vâng, nô tỳ sẽ lập tức đi dặn dò lại.” Thân phận của Đại hoàng tử vô cùng tôn quý, đám cung nhân đã dốc hết sức chăm sóc, nhưng không hiểu vì sao vẫn không dỗ được. Giờ chủ tử đã ra lệnh, Tĩnh Viên cũng chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách cùng ma ma nuôi dạy.
“Mọi thứ đã xử lý sạch sẽ chưa?” Thục phi nhíu mày hỏi tiếp.
“Hồi bẩm nương nương, số Hồng Nhan còn lại chưa kịp xử lý trong cung trước đó, nô tỳ đã trộn hết vào Hằng Vu Hương rồi. Hôm nay đều bị người của Hoàng hậu nương nương thu đi, dù có tra cũng tra không ra điều gì nữa.”
Nói đến đây, Tĩnh Viên thật sự thấy sợ. Theo kế hoạch ban đầu, lượng Hồng Nhan bỏ vào hương liệu của Phương tài nhân không nhiều, lẽ ra không thể bị phát hiện sớm như vậy. Vì vậy, nàng không vội xử lý hết số Hồng Nhan còn lại trong cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play