Trầm ngâm hồi lâu, Ngọc Cẩn mới mở miệng nói:
“Hồi bẩm nương nương, khi Hoàng thượng đăng cơ đã từng cho một đợt cung nữ xuất cung. Những cung nữ trước đó có bệnh trong người hẳn đều đã nằm trong số đó. Vậy cung nữ bị què chân này chỉ có thể là người từng bị phạt trong khoảng một năm trở lại đây. Nhưng nếu thực sự bị tật trong người, phần lớn các chủ tử trong cung đều sẽ báo lên Nội vụ phủ để đưa họ đến Ty Giặt. Tuy vậy, cũng không loại trừ khả năng có người vẫn giữ họ lại hầu hạ bên cạnh. Nô tì thất trách, hiện giờ thật sự không biết trong cung còn có cung nữ nào bị què chân nữa.”
“Không, không phải người của Ty Giặt. Tuy nô tài không nhìn rõ mặt, nhưng người của Ty Giặt thì luôn mặc áo màu xám cũ kỹ. Còn tiểu cung nữ lúc đó mặc áo màu xanh lá cây.”
Tên thái giám quỳ dưới đất liếc mắt nhìn Ngọc Cẩn, khẳng định chắc nịch.
Lúc này, bọn họ chỉ mong sớm tóm được kẻ lòng dạ độc ác kia để rửa sạch oan ức cho bản thân, có manh mối gì đều vội vã nói ra hết.
Nghe vậy, Hoàng hậu khẽ nhíu mày — vậy thì mục tiêu lại càng khó tìm.
Tuy cung nhân đều được ghi tên trong sổ sách, nhưng sổ sách chỉ quan tâm đến mạng người, ai lại đi lưu ý chuyện một tiểu cung nữ từng bị phạt hay bị thương?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT