Sau kỳ thu săn không bao lâu liền đến Trung thu, sau khi hồi cung, Hoàng hậu liền cho truyền Hiền phi đến cung Khôn Ninh.
“Thân thể của Tĩnh Nguyên khá hơn chưa?” Thấy Hiền phi bước vào ngồi xuống, Hoàng hậu dặn cung nhân dâng trà rồi khẽ hỏi, thần sắc mang theo vài phần quan tâm chân thành.
Công chúa Tĩnh Nguyên, tức Đại công chúa hiện nay đã tám tuổi. Bởi vì là đứa con đầu tiên dưới gối Hoàng thượng, thường ngày cũng rất được Hoàng thượng và Hoàng hậu coi trọng.
Chỉ là khi Hiền phi sinh ra Tĩnh Nguyên thì lại bị sinh non, dẫn đến việc công chúa khi sinh ra đã không được khỏe mạnh, chỉ cần nhiễm chút lạnh là phải dưỡng bệnh một thời gian. Hiền phi vì vậy vô cùng tự trách, ngày thường vì sức khỏe của con mà hao tâm tổn trí.
“Tạ ơn Hoàng hậu nương nương quan tâm, Tĩnh Nguyên đã dưỡng được một thời gian, giờ đã khá hơn nhiều. Phương thuốc bổ nương nương ban cho lần trước, ngự y cũng nói là rất có hiệu quả, hiện giờ vẫn đang dùng đều đặn.”
Hiền phi cảm kích nói lời cảm tạ, rồi nét mặt lại hiện lên vài phần buồn bã: “Đều là do thần thiếp lúc ấy không biết giữ gìn thân thể, khiến Tĩnh Nguyên khi sinh ra đã phải chịu khổ. Làm mẹ như thiếp thật sự thấy có lỗi với con bé.”
“Ngươi đừng nói vậy.” Hoàng hậu dịu dàng an ủi, “Năm đó Tĩnh Nguyên sinh non đâu phải lỗi của ngươi, trong cung ai chẳng biết ngươi đối với con bé mọi sự đều chu toàn, cẩn thận từng li từng tí. Ngự y cũng nói rồi, mấy năm nay con bé được ngươi chăm sóc rất tốt, chỉ cần hằng ngày cẩn trọng một chút thì cũng chẳng có gì đáng lo. Tĩnh Nguyên ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, nếu biết ngươi vẫn luôn vì nó mà buồn phiền, chẳng phải sẽ đau lòng lắm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play