“Chủ tử, chủ tử, người tỉnh rồi ạ?”
Trán truyền đến cảm giác ấm nóng, vùng bụng những ngày qua thường xuyên bị chèn ép giờ cũng thoải mái hơn hẳn, chỉ là hạ thân vẫn âm ỉ đau, Thẩm Ly Châu lờ mờ mở mắt ra, liền thấy Văn Lam tay cầm khăn, gương mặt rạng rỡ nhìn nàng.
“Ưm...” Nàng vô thức đưa tay sờ bụng, lại chỉ chạm vào một khoảng bằng phẳng. Nhất thời nhớ lại chuyện trước khi ngất đi, trong mắt lập tức hiện lên vẻ căng thẳng và vội vàng, “Đứa bé đâu? Đứa bé không sao chứ?”
“Chủ tử yên tâm, tiểu hoàng tử vẫn rất khỏe, giờ đang được vú nuôi bế đi bú sữa rồi, người cứ nghỉ ngơi cho tốt, lát nữa là có thể nhìn thấy rồi. Người đã mê man suốt một ngày, giờ nên uống chút nước cho dịu cổ họng.” Văn Lam dịu dàng nói, nhận ra giọng chủ tử hơi khàn, liền bưng chén nước ấm để bên cạnh lên, đút cho nàng uống mấy ngụm.
“Hoàng tử?” Ánh mắt Thẩm Ly Châu vẫn còn có chút ngơ ngẩn, lúc sinh chỉ nhớ bà đỡ bảo nàng gắng sức, nàng đâu biết được mình sinh con trai hay con gái.
“Chính là vậy đó, tiểu hoàng tử sinh ra rất kháu khỉnh, trắng trẻo giống y người. Hoàng thượng còn phong chủ tử làm bậc cao nhất trong cửu tần – Chiêu nghi, từ nay người chính là Chiêu nghi nương nương rồi.” Nói đến đây, ngay cả Văn Lam cũng thấy có phần không thể tin nổi. Nàng nghe lời chủ tử đến điện Càn Thanh báo tin cho Văn Kỳ, chưa kịp hoàn hồn sau vụ cháy ở Trường Lạc cung, thì đã nghe hoàng hậu tuyên bố chủ tử hạ sinh hoàng tử.
Những cung nhân khác trong nội thất cũng vui vẻ quỳ xuống chúc mừng, “Chúc mừng Chiêu nghi nương nương hạ sinh hoàng tử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play