Thẩm Ly Châu đưa khăn tay thấm nước ấm trong tay cho cung nhân bên cạnh, ánh mắt đầy quan tâm rời khỏi khuôn mặt Hoàng thượng, cụp mi mắt nói: “Thần thiếp nghe nói long thể của Hoàng thượng không khoẻ, trong lòng có chút lo lắng, nên mới tự ý tới đây thăm hỏi.”
“Hồ nháo… khụ khụ khụ…” Nghe vậy, Nguyên Cảnh Niên khẽ nhíu mày, cố nhịn cơn ho dâng lên, sắc mặt vì ho mà càng thêm tái nhợt. Hắn gắng gượng chịu đựng sự khó chịu, ánh mắt mang theo sự lo lắng và trách cứ nhìn người trước mặt, giọng nói quyết đoán không cho phép phản bác:
“Ngươi đang mang thai, nếu bị trẫm liên lụy thì biết phải làm sao?—Lưu Kỳ, tiễn Chiêu Tiệp Dư về đi.”
“Hoàng thượng...” Lưu Kỳ bước lên trước, trên mặt hiện rõ sự lưỡng lự, còn định lên tiếng khuyên thêm vài câu thì đã bị tiếng nói mang theo giận dữ của Hoàng thượng cắt ngang.
“Còn đứng đực ra đó làm gì, khụ khụ khụ… Trẫm chẳng đã dặn rồi sao? Việc này không cần truyền ra ngoài! Giờ ngươi lá gan càng lúc càng lớn, đến lời trẫm cũng không để vào tai nữa, khụ khụ khụ...” Nguyên Cảnh Niên lúc này giận không kiềm được, ánh mắt cũng trở nên sắc lạnh.
Thấy Hoàng thượng nổi giận, Lưu Kỳ không dám phản bác, lập tức quỳ gối sang một bên. Việc này đích thực là hắn tự ý làm chủ, nếu có tội thì cũng là hắn nên chịu. Chỉ là hắn thật sự bất lực khi thấy Hoàng thượng không biết quý trọng thân thể mình, đành phải đến Trường Lạc cung cầu xin Chiêu Tiệp Dư giúp đỡ.
“Vì sao Hoàng thượng không để Lưu công công báo cho thiếp biết? Chẳng lẽ trong lòng Hoàng thượng, thiếp lại vô dụng đến vậy sao? Huống chi… Hoàng thượng bị bệnh… cũng là vì thiếp mà...” Giọng nói của Thẩm Ly Châu mang theo chút run rẩy khó nhận ra, nàng cúi đầu thấp, hai tay nắm chặt, đầu ngón tay trắng bệch, để lộ sự bất an trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT