“Nhiều đồ tốt như vậy, cũng không nói chia cho chút nào. Lẽ nào chẳng có phần của tam phòng chúng ta?”
Lưu thị ở trong phòng oán trách với Mặc Uyển.
Cằn nhằn một hồi lâu, Mặc Uyển không đáp lấy một lời.
“Còn Mặc Y nữa. Đúng là vô tích sự… Nếu cơ hội đó rơi vào con, thì sớm đã thành chuyện rồi! Nương sốt ruột chết được, cái con mặt mày u ám đó, sao chuyện tốt cứ rơi trúng đầu nó chứ? Chẳng phải là phí phạm à? Uyển Uyển, sao con không nói gì?”
Mặc Uyển bỗng nói, giọng lạnh như băng: “Con nói rồi, mẫu thân nghe vào chưa?”
“Hả? Ta, ta đang nghe mà…”
“Vài hôm trước con đã bảo mẫu thân rồi, đừng có tầm nhìn thiển cận, đừng quá nóng vội. Nhìn hôm nay mẫu thân cười mà miệng không khép được, nếu không phải lúc đó quá hỗn loạn, để người khác thấy, thì mẫu thân có kiếm được lợi lộc gì sao? Về phòng cười chẳng tốt hơn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT