Vậy là coi như chuyện đã xong rồi sao?
Mặc Như Hải còn chưa bồi tội với nàng ta kia mà!
Vương thị vốn là người hay để tâm, chuyện chưa rõ trắng đen, sao có thể dễ dàng bỏ qua?
Vương Tú Quyên kéo muội muội lại, thì thầm: “Ngươi không thấy cái đồ ngốc ấy đã mắc kẹt trong cái sừng trâu rồi sao? Cứ gây tiếp, đến lúc không thu dọn nổi thì sao? Để sau rồi nói tiếp…”
Vương thị mặt mày u ám, không chịu đồng ý.
“Hay là ngươi theo phụ mẫu về nhà mẹ đẻ trước?” Vương Tú Quyên dán mắt nhìn muội muội hỏi.
“…Ta biết rồi.” Cái tuổi này còn về nhà mẹ đẻ sao? Nước mắt Vương thị lại tuôn rơi, hôm nay thật là ấm ức quá đỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT