“Đúng rồi, trước khi chết lão gia hỏa kia nói với ta, hắn lại có một đồ đệ, hắn cũng rất tốn sùng
người này, người kia là ai, ta ngược lại có chút hứng thú muốn gặp một lần!” Bất chợt, Tiếu Vấn Sơn nhìn về phía Nhậm Khiếu Vần hỏi. Hơi trầm ngâm một chút, Nhậm Khiếu Vân chậm rãi lắc đầu, khom người nói: “Khởi bẩm đại cung phụng, tên đệ tử kia trong miệng hắn, chắc là Trác Phàm quát tháo phong vân trên Song Long hội. Chỉ là… Đoán chừng ngài cũng không gặp được hắn!” “Há, vì sao?” “Nghe Tả Vô Nguyệt nói, hắn bị người của Thiên Địa Chính Nghĩa Tống xử lý, cho nên..” “Được rồi, ngươi không cần phải nói!” Chậm rãi khoát tay, Tiếu Vân Sơn thở dài một tiếng: “Từ người của Thượng tam tông ra tay, người kia khẳng định mất mạng. Ai, đáng tiếc, người đệ tử mà lão đầu kia tôn sùng, lão phu thật là rất
muốn gặp a..” Vừa dứt lời, Tiếu Vân Sơn xoay người biến mất, chỉ để lại Nhậm Khiếu Vân vẫn bình tĩnh như cũ đứng ở chỗ này, nghe những âm thanh gào thét phía dưới, thao thao bất tuyệt… Một phương diện khác, phía sau rừng rậm, những đệ tử Quỷ Hổ, Thích Trường Long, Nguyệt Nhi, Khuê Lang, đầu mềm người ngã trên mặt đất, mặt lộ vẻ vẻ giận dữ, hung ác nhìn về bóng người
phía trước, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lục Hạt, ngươi… hạ độc chúng ta?” “Đúng vậy a, nếu không hiện tại các ngươi một điểm nguyền lực cũng không thể dùng được? Ha ha ha…”
Tà dị cười một tiếng, Lục Hạt vẻ mặt khinh miệt nhìn bọn người dưới đất, bên cạnh còn có hai tên trưởng lão nội môn Hóa Hư cảnh đi cùng, ba người đều hiện ra nụ cười âm hiểm.
Mạnh mẽ nắm chặt quyền, Thích Trường Long hét lớn một tiếng: “Lục Hạt, vì sao đối xử với chúng ta như thế?”
“Hừ, ngươi dám xuống tay với chúng ta, đại cung phụng bọn họ chẳng mấy chốc sẽ tra ra chân tướng, người chạy không thoát!” Bạch Luyện cũng hét lớn lên tiếng, uy hiếp nói. Nghe được lời này, ba người Lục Hạt liếc nhìn nhau, đều cười to lên: “Ha ha ha… Đại cung phụng? Hiện tại bọn họ còn khó bảo toàn chính mình, còn có thể quản được các ngươi sao? Thấy tiếng kêu rên cùng hóa quang ở kia không? Hừ, tạp dịch phòng đã xong!” “Lời này của người có ý gì?” Tròng mắt run lên một cái, Quý Hổ TỐng to lên tiếng. Khinh thường bĩu môi, Lục Hạt không khỏi cười nhạo nói: “Ai, dù sao một chút nữa các ngươi cũng sẽ mất mạng, ta sẽ nói rõ rang cho các ngươi. Trên thực tế, trận chiến hôm nay, ta cùng sư phụ đã
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT