Thủy Nhược Hoa ngốc một lát, vội vã đong đưa thân thể Sở Khuynh Thành, hét lớn: “Khuynh Thành, ngươi mau tỉnh lại, ngươi bị ma đạo kẻ xấu mê hoặc tâm trí sao?”
Sở Khuynh Thành lại bật cười lắc lắc đầu: “Sư tỷ, ta đúng là bị hắn mê hoặc tâm trí, nhưng đó là ta tự nguyện. . .”
“Nói bậy, bị mê tâm trí nào có đạo lý tự nguyện?” Thủy Nhược Hoa không tin, vẫn quật cường trừng mắt nàng.
Sở Khuynh Thành không có cách nào, đành phải mặc kệ nàng, nhìn về phía hai người Sương Nhi, phất phất tay, ra hiệu các nàng đến bên mình.
Hai người Sương Nhi liền xiết chặt tay lại, có hơi chần chờ, tình địch gặp nhau, thường thì hết sức đỏ mắt, Sở Khuynh Thành sẽ không phải có ý đồ xấu gì đối với các nàng chứ.
Nhưng khi thấy khuôn mặt thánh thiện của Sở Khuynh Thành, trong trắng hiền lành như Thiên Nữ hạ phàm, không có một chút ác ý, hai nữ lại không tự chủ được mà đi đến.
Kéo các nàng đến gần người, Sở Khuynh Thành cười nhạt nói: “Ta biết các ngươi đều nguyện ý ở bên cạnh hắn, đã như vậy, thì nhất định phải hiểu hắn, nhất là chuyện về Ngưng Nhi. . .”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT