Quý Minh Hi chợt nhớ đến tấm ảnh một inch trong túi áo, liền thăm dò hỏi: “Ngài là… tiên sinh Kiều Chí Thiên?”
“Là tôi. Xin lỗi, cho hỏi cậu là…?” Trong đôi mắt thâm quầng của Kiều Chí Thiên đầy vẻ mệt mỏi, nhìn qua cũng đủ biết ông ta đã thiếu ngủ đến mức nào. “À đúng rồi, suýt nữa thì quên, Kiều Ny nói nó muốn tự chọn giáo viên… Chắc cậu là người nó chọn rồi.”
Ông ta vịn vào ghế bên cạnh chậm rãi đứng dậy, cẩn thận nhích người ngồi xuống xe lăn. Lúc này Quý Minh Hi mới để ý — chân của ông ta cũng có khớp cầu.
Lẽ nào… thật sự là cha con búp bê? Không phải nói trong trang viên này chỉ có một người sống thôi sao?
“Thật ra tôi cũng là búp bê… Haha, đùa đấy, là chân giả thôi.” Kiều Chí Thiên mỉm cười hiền hậu, kéo ống quần lên để lộ chỗ khớp nối. 
“Trước đây tôi bị tai nạn xe, phải cắt bỏ đôi chân. May nhờ có Kiều Ny kéo tôi ra khỏi xe, mới giữ được mạng. Sau đó tôi đặt làm cặp chân giả này, nhìn giống búp bê ghê ha? Như vậy ai nhìn cũng biết tôi là cha của Kiều Ny rồi.”
Ông ta nhẹ nhàng bế Kiều Ny từ dưới đất lên, chỉnh lại quần áo và tóc tai cho cô bé, nghi hoặc hỏi: “Tay nó đâu rồi? Lại chơi mất nữa hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play