Mặc dù biết bóng đêm này đã che khuất tầm mắt người thường, nhưng Giản Hoang vẫn đang nhìn anh, giọng nói nghiêm túc chứa đựng một tầng ý nghĩa sâu kín mà chỉ bản thân hắn mới hiểu: “Tôi chưa bao giờ là toàn năng cả.”
Có rất nhiều thứ hắn không giỏi, nhưng đa số đều có thể dùng sức mạnh để dẹp bỏ. Chỉ có một người — dù hắn không giỏi ứng phó, người ấy vẫn ở bên hắn suốt ngàn năm không rời.
“Phải rồi, anh còn sợ bóng tối nữa cơ, đáng yêu ghê.” Quý Minh Hi nhét “quả bóng nhỏ” vào tay Giản Hoang, rồi nắm lấy tay hắn kéo đi giữa những thân thể đang nằm rải rác.
Giản Hoang im lặng cảm nhận hơi ấm truyền đến từ lòng bàn tay, giằng co giữa sự thẳng thắn và dối trá, cuối cùng vẫn bị ham muốn bản thân đè bẹp.
Lương tâm là thứ của con người. Mà hắn — vốn không phải người.
Quyết định rồi. Kể từ hôm nay, Giản Hoang — chính thức sợ bóng tối.
Quý Minh Hi hoàn toàn không hay biết bên cạnh mình có người trong một phút ngắn ngủi đã trải qua cả một cuộc khủng hoảng nội tâm. Anh chỉ đang tập trung phân biệt các thi thể đang lang thang trong rừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT