Quý Hảo lảo đảo đứng lên, ánh mắt trống rỗng, đầu vì không kiểm soát được mà lại biến thành cái miệng khổng lồ nhọn hoắt.
“Hãy đi đi, nghe theo ham muốn trong lòng ngươi. Hãy dùng gương mặt đáng sợ ấy dập tắt lửa trong họ. Hãy nuốt chửng con người. Hãy trở thành một quái vật dị văn đô thị thật sự, một kẻ tự do!” Giọng Thuận Úc càng lúc càng lớn, đến cuối thì như phát cuồng, phá lên cười điên dại.
“Xin chào mọi người, tôi là thí sinh số bốn Quý Hảo. Ước mơ của tôi là một ngày nào đó được đứng trên sân khấu, mang lại nụ cười cho mọi người. Sau đây tôi xin trình diễn một ca khúc…”
Tiếng cười của Thuận Úc nghẹn lại trong cổ họng, suýt chút nữa nghẹt thở. Là năng lực của hắn ta yếu đi, hay là hắn ta không còn theo kịp ước mơ hiện tại của Quý Hảo nữa?
Từ tivi vọng ra một giọng nói mềm mại nhắc nhở: “Ước mơ của cô ấy bây giờ hình như là làm minh tinh thì phải…”
“Làm cái m* gì mà minh tinh! Ngay cả cổng trường còn không ra được thì đi làm minh tinh ở đâu!” Lời của Thuận Úc chọc giận Quý Hảo, cô ta há miệng to như vực sâu, nuốt chửng hắn ta vào bụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play