“Đó là vì trước đây đánh không lại cậu, nên phải nhịn mà im lặng.” Quý Nhất uể oải nói. Nếu biết đi chuyến này phải đối mặt với nguy cơ học bù, thì thà cứ tiếp tục làm một ông cụ cũng được.
Dứt lời, hai người đồng loạt im lặng, rón rén định rời khỏi tòa nhà dạy học. Nhưng vừa rẽ qua một góc, họ liền va phải một cô gái đeo kính dày cộp. Cô gái da rất trắng, trên người lại phảng phất khí đen mờ mờ. Rõ ràng xung quanh không có ai, vậy mà cô ta vẫn cúi gằm mặt đến sát ngực, cố gắng né tránh ánh mắt người khác.
“Xin lỗi xin lỗi, tôi vội tìm giáo viên có việc.” Cô ta vừa nói xong đã chạy về phía phòng học vẫn còn sáng đèn.
Bách Hiểu Sinh đứng lại, hỏi: “Cậu thấy rồi chứ?”
Quý Nhất đáp: “Đôi mắt.”
Câu chuyện giữa hai người cứ như đang chơi đoán chữ, nói xong thì liền đi theo cô gái về phía lớp học. Bất kể cô ta gặp chuyện gì, tà khí này… bọn họ nhất định sẽ lo liệu!
Tốt nhất là sự việc này có thể khiến thời gian học bù bị hoãn thêm vài năm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play