“Thật sao? Anh sẽ giúp em bằng cách nào?” Cậu bé ngẩng đầu nhìn cây hòe hỏi, rõ ràng xung quanh chẳng có ai, vậy mà cậu bé lại như đang nói chuyện với người khác: “Dù sao thì em cũng không muốn giành hạng nhất nữa, cũng không muốn bị bắt nạt thêm.”
“Để thầy giúp em.” Quý Minh Hi đưa tay kéo lấy vạt áo của cậu bé, nhưng đối phương chạy vọt đi, vạt áo chỉ dừng lại trong tay anh một thoáng. Khi anh mở tay ra thì lòng bàn tay trống không, chẳng có cảm giác vải vóc gì cả.
Không biết từ lúc nào, trên cây hòe lại có một cậu bé đang ngồi. Cậu bé mặc y hệt như người vừa chạy đi, trong mắt không có ánh sáng, nhìn về bóng lưng xa dần mà nói: “Tôi sẽ thi đứng nhất, như vậy em sẽ không bị bắt nạt nữa.”
“Quý Nhất?” Quý Minh Hi ngẩng đầu gọi, nhưng đối phương dường như không nghe thấy, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa. Rõ ràng chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi, vậy mà lại mang theo vẻ u sầu của người từng sống cả trăm năm.
Gió thổi khiến cây hòe rung lên, anh nghe thấy một giọng nói già nua và yếu ớt: “Làm ơn… giúp tụi nhỏ với…”
Trước mắt như có giọt nước vỡ tung, cảm giác kỳ ảo ấy lập tức bị tiếng khóc thảm thiết phá vỡ.
“Em không muốn giành hạng nhất nữa! Làm ơn đi! Em không muốn đứng nhất nữa!” Từ phía sau cây hòe vang lên tiếng khóc nức nở đứt quãng, còn xen cả tiếng quỳ dập đầu “bốp bốp” vào đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT