Ngải Tả Tư cảm thấy vô cùng bất ngờ. Anh ta đã đi chuyến xe này không ít lần, nhưng chưa bao giờ thấy tài xế niềm nở như thế, bình thường toàn mặt nặng mày nhẹ, chẳng cáu gắt thì cũng lầu bầu, nói chung là chưa từng dễ chịu thế này.
Tối nay xe chạy xóc nảy liên tục, thỉnh thoảng còn thắng gấp. Đến lần thứ ba Ngải Tả Tư bị văng khỏi ghế đập vào lan can, anh ta cuối cùng cũng không nhịn được nữa: “Anh thắng lên thắng xuống thế là cố tình chỉnh tôi đấy à!”
“Không… không phải, cậu… cậu nhìn giúp tôi với, phía sau… phía sau cậu có thấy mấy người đó không?” Giọng tài xế run run. Người ta thường nói “không làm chuyện mờ ám thì không sợ ma gõ cửa”, nhưng dạo gần đây hắn ta đúng là có làm chuyện mờ ám, nên mới sợ đến thế.
Ngải Tả Tư quay đầu nhìn ra phía sau, nói: “Làm gì có ai?”
Dãy ghế sau trống không, chẳng có một bóng người.
Tác giả có lời muốn nói:
Bách Hiểu Sinh sau khi quay lại trường học thì bị đám ma vây hỏi: “Núi Hi Dương cao thế, các cậu xuống kiểu gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play