Cậu bé vẫn ngồi như tượng ở góc lớp cũng đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, lẩm bẩm: “Thật sự có thầy đến à… Em còn tưởng người ta chỉ gạt bọn em thôi.”
Quý Minh Hi nghe mà lòng đau nhói. Rốt cuộc đã trải qua những gì, mà lại thốt ra được những lời như thế.
Anh vốn học lực xuất sắc, đáng lý ra có thể đến nơi tốt hơn nhiều, nhưng khi thấy thông tin trên cổng giáo dục rằng ngôi trường này đang bên bờ bị giải thể vì không có giáo viên, anh đã chủ động xin thầy hướng dẫn điều mình đến đây.
Giờ nghĩ lại, có vẻ như anh đã đến muộn, nhưng cũng may là vẫn chưa quá trễ.
Anh bước đến, đặt một đống đồ ăn vặt lên bàn: “Nào, chúng ta nói chuyện một chút nhé. Thầy tên là Quý Minh Hi, có nghĩa là hy vọng của ngày mai. Còn các em tên là gì?”
“Minh Hi?!” Cậu thiếu niên tóc dài quay đầu lại, mắt híp hơi mở ra, nhìn anh từ trên xuống dưới: “Không thấy rõ lắm ha…”
Cậu ta cúi đầu nhìn đống đồ ăn ba giây, rồi xé một cây kẹo mút bỏ vào miệng, cười cợt nhả: “Thú vị đấy. Em là Bách Hiểu Sinh, trong trường này có gì là em không biết đâu.”
“Còn em thì sao?” Quý Minh Hi quay sang hỏi cậu bé vẫn ngồi nghiêm ở góc phòng, nhưng đối phương chẳng buồn đáp lại, chỉ cúi đầu tiếp tục vùi mình trong đống sách.
“Cậu ta là ‘Đệ Nhất’, suốt ngày chỉ biết học với học. Mọi việc đều đứng đầu, nhưng ở cái trường này thì chẳng có ích gì, chán chết.” Bách Hiểu Sinh hừ một tiếng, vung tay hất hết chồng sách của cậu kia xuống đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT