Năm sáu gã hán tử vung đuốc, cầm đao thương, đằng đằng sát khí đạp cửa xông vào.
Trong đám đông, có một người đàn ông vừa định vớ lấy vũ khí phòng thân, đã bị tên đại hán mặt xanh kia vung rìu bổ bay một bên tai, lập tức máu thịt be bét. Mọi người sợ hãi đến mức lập tức im bặt, chỉ còn nghe tiếng trẻ con nức nở lẫn lộn.
Tên đại hán mặt xanh dùng chiếc rìu dính máu khảy khảy lỗ tai đầm đìa máu tươi trên mặt đất: “Ai còn dám động, tiếp theo ta sẽ chém đầu thành hai nửa!”
Tiêu Yến ôm đứa trẻ, Vinh Nhi sợ hãi nép chặt vào lòng hắn, run cầm cập. Tiêu Yến khẽ trấn an: “Vinh Nhi đừng sợ, có ta ở đây.”
Hắn không hiểu từ đâu ra sự chắc chắn này, dường như thân xác này căn bản không biết sợ hãi là gì. Chẳng lẽ nguyên chủ đã trải qua quá nhiều sóng gió, những cảnh tượng máu đổ như mưa, sát khí ngập trời như vậy đã trở thành chuyện thường tình? Nghĩ đến đêm đổ máu ở kinh thành trước đó, có lẽ loại cảnh tượng này trong mắt nguyên chủ thật sự chẳng đáng là gì.
Hắn bình tĩnh so sánh thực lực hai bên. Dù hắn có võ nghệ cao cường đến đâu, hiện tại cũng chỉ có một mình, đối phương có sáu người, lại thêm bên ngoài miếu đổ nát, rất có thể còn có lính gác của bọn cướp. Chiến lực của đối phương hẳn là từ mười người trở lên. Điều chí mạng nhất là thanh kiếm của hắn vẫn còn trên xe lừa. Hắn tự rước họa vào thân khi ngại kiếm quá nặng, nghĩ rằng thân thể yếu ớt này nên tiết chế một chút, vậy nên đã vứt kiếm trên xe lừa. Giờ thì hắn tay không tấc sắt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play