Đống lửa giữa miếu Thần vẫn bập bùng, soi rọi một chiếc bàn lùn kê tạm bợ, trên đó đặt vài vò, vài lọ thuốc men thô sơ. Một lão giả vận áo vải thô, tóc bạc phơ như sương, đang đặt tay lên cổ tay một phụ nhân xanh xao, vàng vọt để bắt mạch.
Khi Tiêu Yến ôm đứa trẻ bước vào thần điện đổ nát, người phụ nhân kia chợt vỡ òa, nghẹn ngào gọi lớn: “A Mông!”
Nàng lảo đảo chạy tới, đôi tay run rẩy vuốt ve khuôn mặt non nớt của đứa bé: “Thằng bé… thằng bé sao rồi?”
Lão lý chính thở dài đáp: “Chân thằng bé gãy rồi, hẳn là đau quá mà ngất lịm đi. Mau, để Kỷ phu tử xem giúp.”
Tiêu Yến nhẹ nhàng đặt đứa trẻ nằm xuống cạnh đống lửa. Lão phu tử tóc bạc cẩn thận gỡ bỏ miếng vải băng bó bẩn thỉu, kiểm tra vết thương ở chân đứa bé.
Kỷ phu tử tuổi đã cao, tóc bạc trắng như cước, khuôn mặt hằn sâu những nếp nhăn như vết đao khắc, đôi mắt trũng sâu, đầy tơ máu nhưng vẫn toát lên vẻ sáng ngời, tinh anh lạ thường. Nếu không phải nghe ông là thầy thuốc, Tiêu Yến hẳn đã lầm tưởng đây là một lão nông phu tinh thần quắc thước. Thời loạn thế, nghề y cũng phải dãi nắng dầm mưa, chịu bao sương gió, e là thân cốt đều như vậy.
Kỷ phu tử thoăn thoắt xử lý xong vết thương cho đứa trẻ, đoạn quay sang nhìn Tiêu Yến: “Đưa tay ngươi đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play