Không giống cái lạnh lẽo rờn rợn của đêm khuya, giờ đây, cô hộ sĩ mặt tròn – người từng bị Lộc Khả đánh ngất tối qua – đang yên lặng đứng đó với băng gạc quấn quanh đầu.
Dựa theo biểu cảm của cô ta, dường như cũng không nhận ra Lộc Khả chính là kẻ đã ra tay với mình tối qua. Chỉ vì vết thương đang hành, cô ta trông có vẻ yếu ớt, mặt mày tái nhợt, gần như không còn sinh khí.
Thật kỳ quái.
Cô ta và người tối qua thực sự là cùng một người sao? Tại sao giữa ban ngày và ban đêm lại có sự chênh lệch lớn đến thế, không chỉ về nhiệt độ cơ thể mà cả tính cách cũng hoàn toàn khác nhau?
Hơn nữa, tối qua Lộc Khả gần như đánh đến mức cô ta ngất lịm, đáng lẽ không khí giữa hai người phải căng thẳng đến cực điểm mới đúng? Nhưng hiện tại lại yên ắng quá mức.
Hay là, sau đó còn có chuyện gì đã xảy ra mà cô không biết?
Cô hộ sĩ mặt tròn cũng không đáp lại lời cảm ơn của Lộc Khả. Mặt không cảm xúc, cô ta đưa khay đồ ăn rồi xoay người đẩy xe rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT