Tình huống này thực sự khiến cho 4 người dữ khánh đều sửng sốt ngay người, bọn hán không ngờ rằng một ao nhân tuyền lại có nhiều phương thức sông và khác nhau như vậy. Sau khi xuống nước, vẩy nước, không phát hiện thấy có bất kỳ điều gì khác dị thường, Thanh Nha rất hài lòng với quyết định của mình, hỏi, lòng thiếu, ngâm trong này có lợi ích gì? Long hành vân chậm rãi nhắm mắt lại, ngửa đầu ra sau gối lên bờ ao, không nói gì, trong lòng vẫn rất u buồn. Thanh Nha thoáng sửng sốt.
Sau đó quay nhìn đám người Dữu Khánh, phát hiện ánh mắt mấy, người này nhìn mình có phần là lạ, tựa như đang nhìn quái vật, y lập tức dùng hai tay múc nước ao trắng sữa lên, đặt ở trước mũi người, nhưng vẫn không thấy có gì bất thường. Y tin tưởng vào năng lực phán đoán của mình, nếu ao nước này thật sự có vấn đề gì đó, đừng nói nhóm người cầu thám hoa sẽ không nhảy hết xuống ngâm, ít nhất lòng hành vân là không thể làm điều đó. Nhân tuyền ưu. Không thể như vậy. Việc này.
Nam Trúc nuốt khăn một cái, Thanh ra, nếu ngươi không còn tu vi, ở tại ảo vọng, cứ mỗi lần lên thuyền xuống thuyền đều phải cẩn thận chống vị, ngươi còn có thể làm địa đầu xa ảo vọng sao? Bọn họ còn có thể phục ngươi sao? Thanh Nha không trả lời mà hỏi ngược lại, các người ngâm ở đây rốt cuộc muốn. Lời còn chưa nói xong, cả người đột nhiên cứng lại. Trong mắt y lộ ra vẻ kinh sợ, sau đó bị một loại ma lực mà mọi người quen thuộc kéo xuống nước.
Sau đó từ trong nước nổi lên một vật thể lớn lông xù, đó là một con chuột lông xanh trông như chuột túi. Bộ lông liên tục chốc ra theo động tác quay cuồng, sau đó chìm xuống nước cùng với cơ thể, sau khi một loạt bong bóng ủng ụng nổi lên, tất cả trở nên yên tĩnh. Rồi có những đám đen tuôn lên, đám đen lại rất nhanh bị một lực hút kéo xuống đáy, tuy nhiên, có một củ đậu phộng nổi lên, bồng bình lắc lư trên mặt nước mà không bị hút xuống. Mấy người Dữu Khánh quay mặt nhìn nhau.
Lông Hành Vân cũng ngước đầu lên thoáng nhìn một chút. Nam Trúc không kìm được hỏi, Lông Thiếu có cửu oán với Thanh Gia sao? Lông Hành Vân, không cửu không oán. Nam Trúc kinh ngạc hỏi, vậy vì sao người phải kéo Thanh Gia xuống nước? Lông Hành Vân, ta làm ra chuyện ngu xuẩn, ta chấp nhận, nhưng sau việc này không đến phiên một tên địa đầu xà như hắn đến cười nhạo ta. Rước lời gã lại nhắm mắt lại. Người làm sao biết sau này người ta sẽ cười nhạo người chứ?
nhưng mấy người cũng hiểu ý của gã, đơn giản chỉ là muốn kéo theo một cái đệm lưng. Lòng người hiểm ác như vậy khiến mấy người thở dài cảm khái. Chợt có một con chim từ bên ngoài bay vào, là tam tốc ô Tiểu Thanh. Cô ta hạ xuống bên bờ ao nghiêng đầu nhìn bọn hắn. Nam chúc hỏi cô ta, chẳng lẽ người cũng muốn xuống ngâm à? Cuối cùng Tiểu Thanh cũng nói ra tiếng người ngay tại trước mặt người ngoài, không muốn, nhân tuyền không có tác dụng đối với Thanh ô bộ tộc chúng ta.
Sau khi bị vân côn vạch chần gốc gác, cô ta không còn quá nhiều lo ngại. Rọng nói trong trèo dễ nghe, An Gi và Lông Hành Vân tò mò quan sát, bọn họ lần đầu tiên nghe được Tiểu Thanh nói chuyện. Dữu Khánh hỏi, người có biết phải ngâm bao lâu trong nhân tuyền mới tính là đủ không? Tiểu Thanh lắc đầu, không biết. Hiện trường lại rơi vào im lặng, đa số đều thỉnh thoảng nhìn về phía Lông Hành Vân, không lâu sau, tiếng nước ảo ảo vang lên. Thanh Nha bị gã hãm hại ngoi lên khỏi mặt nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play