Để tự cứu mình, hình như ta Linh đã móc chặt vào một số thứ trong cơ thể nàng ta. Người làm như vậy giống như là cưỡng ép kéo ta Linh ra. Một khi nó bị cưỡng ép lôi ra, đầu óc của hướng Lan Huynh cũng sẽ bị phá hủy. Minh Tăng giải thích. Dữ khánh hơi kinh hãi, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Nếu cứ để như vậy, cho dù ta, Linh không chiếm được thân thể của nàng, nó cũng có thể làm khô cạn huyết khí của nàng. Mục ngạo thiết ở phía sau chật cất tiếng nhắc nhờ.
Đầu to. Vừa nghe lời này, Minh Tăng là người kịp phản ứng trước tiên, đúng rồi, con con trùng đó của ngươi là vật trí dương. Là khắc tin của tà vật, tà linh này gặp nó tất nhiên sẽ có rúm lại, đến lúc đó ngươi có thể dùng biện pháp vừa rồi để rút nó ra. Dữu Khánh há to miệng, nhìn mục ngạo thiết, muốn nói ngươi thực sự đã đưa ra một ý kiến hay nhưng vô dụng, rồi quay nhìn Minh Tăng. Cuối cùng chỉ có thể dang hai tay ra, hiện tại nó không ở đây.
Trong thời gian ngắn e rằng không tìm được, ta cũng không biết lúc nào nó mới lại bay về. Hiện tại đầu to đang ở bên chỗ hoác lãng, nếu không có tin gì mới, nó sẽ không quay về. Chỗ của hoác lãng bây giờ chẳng khác gì sao huyệt của vân côn, có quá nhiều thủ vệ, rất khó tiếp cận, càng không phải nói đi tìm đầu to. Oh oh đột nhiên nói, ta có một phương pháp có thể thử xem, đó là phục ma chân ngôn. Khi nói điều này, ánh mắt y nhìn sang Dữu Khánh, ý tứ là…
Ngươi hiểu rồi đó. Vừa nghe được 4 chữ phục ma chân ngôn, dữ khánh và mục ngạo thiết đồng thời dùng mình một cái. Thử xem phục ma chân ngôn có thể khắc chế nó hay không. Nếu được, tiếp đó dùng hạt châu của ngươi để hấp thu tả khí trong cơ thể nó. Đây là một phương án tốt, nhưng dữ khánh lại lắc đầu lia lịa như chống bỏi, e rằng không dùng được phương pháp này. Mọi người đều mở to mắt chờ hắn nói tiếp, chờ hắn nói ra lý do vì sao không được.
Nhưng Dữu Khánh chỉ một mực ấp A ấp úm không đưa ra lời giải thích. Hắn nên nói về việc này như thế nào đây? Phục ma chân ngôn vừa cất lên, Hắn lập tức sẽ bị bất tỉnh, còn làm sao không chế được hạt trâu? Nếu tà khí không toát ra bên ngoài, tà linh trâu sẽ không chủ động đi hấp thu tà khí. Vì sao không được? Ô ô đành phải hỏi ra. Dữu Khánh lập tức tìm cái cớ, dơ hạt trâu trong tay ra, Phục ma chân ngôn cũng có thể chấn áp vật này.
Đây không phải hoàn toàn là lời nói dối, quả thực có khả năng đó. Vậy làm sao bây giờ? Trong lúc mọi người quay mặt nhìn nhau, Dữu Khánh đột nhiên rất vui mừng, vì có một con côn trùng lướt tới trong không trung, rồi hạ xuống bờ vai hắn, mong điều gì tới điều đó, mẹ nó, đầu to trở về rồi. Không biết nó mang tin gì về? Nếu đã quay về, nhất định là có tin tức gì đó. Bất kể tin tốt hay tin xấu, trước tiên cứu người mới là quan trọng nhất.
Nhưng đúng vào lúc này, Bách Lý Tâm phi thân đến, khẩn cấp kêu lên, con Côn kia tới rồi. Mọi người cả kinh khi nghe tin này, theo thông tin mà bọn Hắn có được gần đây, vân Côn và con cự Côn đó là đang cùng đi tuần tra khắp nơi. An Gi y và tô thu tử cũng bay về ngay sau đó, cũng để báo nguy. Bất kể là ô ô hay Minh Tăng, hay là đám người Dữu Khánh, tất cả đều phi thân lên trên cây rõi mắt nhìn ra xa, quả nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play