Phượng quan vần như rũ người đổ xuống như một đám bùn nhão, thân thể co quáp, trong đầu xuất hiện một hình ảnh thật lâu trước đây. Khi đó cô ta còn là lên sủng, có một người nam nhân rất sùng ái đút cho cô ta ăn, đó là khoảng thời gian vô yêu vô lự nhất của cô ta. Nam nhân đó là phụ thân của Long Hành Vân, sau đó hình ảnh dần dần bị một màu trắng xóa thay thế. Phượng G Long Hành Vân trợn to đôi mắt, đau buồn kêu lên, nhìn bóng người gục xuống, trong đầu cũng xuất hiện một hình ảnh.
Trước khi xuất phát rời Sikland các, Phượng Quan Vân và Hoàng Tu Hùng liên tục khuyên vã đừng đi hổ Phách Hải. Ô Ô thì không có phản ứng nào, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Kha Mật. Kha Mật cười hỏi, nhị động chủ, còn đánh nhau được không? Lão ta muốn biết Ô Ô bị thương nặng đến mức nào? Ô Ô dơ tay phất qua, một đám đá vỡ bay đi, để lộ Hoàng Tu Hùng bị đè ở bên dưới. I dơ một tay hút tới, đưa tay kiểm tra, chưa chết.
chỉ bị dư lực từ đòn tấn công cường đã chấn động bất tỉnh, tất nhiên không tránh khỏi bị thương. Y thì Pháp hơi khơi thông cho Hoàng Tu Hùng. Hoàng Tu Hùng đột nhiên hát ra một hơi thở, tỉnh lại, nhìn quanh hiện trường, khi nhìn thấy thi thể của Phượng Quan Vân, mắt lập tức đỏ lên. Ô ô, nơi đây không có chuyện của người, đưa hắn đi trước đi. Vừa nói vừa giao long hành vân tới cho Hoàng Tu Hùng. Hoàng Tu Hùng cũng biết đây không phải là lúc sử chí theo cảm tính.
Liền lập tức nhắc lấy lòng hành vân với đôi mắt đẫm lệ, bỏ chạy. Kha mật nở nụ cười, việc Ô Ô không dám giữ lại người ở bên cạnh khiến lão ta đoán được, vị nhị động chủ này chắc hẳn đã bị thương không nhẹ, lão ta lập tức lắc đầu nói, muốn chạy ư. Chỉ sợ lần này không ai có thể trốn được. Vừa vứt lời Liền lao tới. Ô Ô ở đối diện không nhường bước, hai bóng người cấp tốc lao vào nhau, ầm ầm ầm bắt đầu đánh nhau.
Hoàng Tu Hùng kéo theo Long Hành Vân cũng không thể thuận lợi thoát thân, đám nhân mã đi cùng Phổ Nhạ đã vọt tới, vừa nhìn thấy hai người, bọn chúng liền xông tới vây công. Đám người này quả thực có năng lực, thực lực không hề yếu, hai người chỉ có thể cúng quyết chống đỡ, vừa đánh vừa lui. Trên ngọn núi cao ở gần đó lại có tiếng còi u, u chói tai vàng lên, đó là tiếng còi triệu tập phi xí tư cước xa ở gần đây, chẳng mấy chốc liền thấy những điểm đen bay tới nơi này.
Nhìn thấy hướng lan huyền lơ lửng trên không, Phổ Nhạ không có hành động lỗ mãng, cô ta cũng lập tức dừng lại trong không trùng. Nghe tiếng đánh nhau ẩm ẩm chuyển đến, hai người vô thức đưa mắt liếc nhìn về phía có đánh nhau, nhưng không ai có ý định bận tâm đến. Rất nhanh, Cửu Hạp cũng chạy tới. Y hạ xuống trên một cây đại thụ xéo một bên phía sau Phổ Nhạ, ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt rất phức tạp nhìn về phía hướng lan huyền. Hiện tại, Y đã không còn lửa dẫn muốn xử lý hướng lan huyền nữa.
Y biết mình không sứng, thậm chí còn có chút ước ao. Y đang nghĩ, nếu như lúc đó mình quyết đoán, gian dạ và táo bạo hơn một chút, chủ động tiến vào chư yêu chi cảnh, có lẽ mình đã là người nhận được tiên duyên đột phá đến cảnh giới bán tiên. Hiện tại, Y vẫn cho rằng hướng lan huyên đột phá được đến cảnh giới bán tiên là bởi vì nàng đã tiến vào chư yêu chi cảnh. Cưu đại hành tẩu, người đột nhiên biến lớn như vậy, thật sự nhì không quen, không phải người vẫn luôn muốn xử lý ta sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play