“Long thiếu!” Thanh Nha rất bất ngờ, không nghĩ tới Ô Ô thật sự có thể cứu được người khỏi tay vân côn, năng lực này quả thực khiến Y kinh ngạc. Trong lúc không chú ý, Y quả thực không thay đổi được cách sừng hô với Long Hành Vân, mấu chốt là Đức Hạnh và năng lực của Long Hành Vân chưa sứng, thực sự rất dễ quên Gã đã là các chủ. Nhìn thấy Thanh Nha vẫn ở đây, Ô Ô liền biết những người khác cũng có mặt, Gã khẽ thở phào nhẹ nhóm, vào thời điểm này, nếu chỉ dựa vào chính mình để đứng vững.
quả thực có phần thế đơn lực bạc, không bằng nương tựa vào nhau cùng sửa ấm. Hơn nữa, qua thời gian ở chung cùng với thông tin đám người Hoàng Tu Hùng cho biết trên đường đi, gã nhận ra được mấy người hướng Lan Huyên có thể đã lập được con đường tin tức bên phía Vân Côn, tiếp tục đi cùng với bên này là lựa chọn tốt nhất. Quả nhiên, sự xuất hiện của bọn họ và tiếng kêu kinh ngạc của Thanh Nha lập tức thu hút mọi người đi ra khỏi hang. Hướng Lan Huyên và Giữ Khánh cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy bọn họ, sau khi ra ngoài.
Minh Tăng có vẻ thở phào nhẹ nhóm. A-Lang Đại Cô, Mục Ngạo Thiết, Bách Lý Tâm, An Gi và Tô Thu Tử vù vù bay trở về, nhìn thấy đám người O-O thì cũng rất ngạc nhiên. Hướng Lan Huyền lướt đến trước mặt O-O, kinh nghi bất định hỏi, người cứu được bọn họ trở về. O-O có chút ái nái nói, ta không phải cố ý dấu dếm. Hướng Lan Huyền dơ tay chặn lại, chuyện đã xảy ra rồi, lúc này Moi ra cũng không vô ích.
Huống chi loại chuyện phân rõ đúng sai này rất vô nghĩa. Điều nàng quan tâm là cái khác, ý của ta là, chỉ một mình ngươi liền có thể cứu bọn họ ra khỏi tay vân côn ư. Rõ ràng là nàng không tin điều đó. Ô ô, ta biết người đang lo lắng điều gì, kỳ thực lần này ta có thể thuận lợi thành công cứu bọn họ ra là điều trùng hợp. Nói đến chuyện này cũng may mà ta ở đây giả ngốc, làm cho mông phá không có đề phòng, nên ta mới lợi dụng được sơ hở.
Trong mắt hướng Lan huyên vẫn có vẻ nghi ngờ, nàng nhìn về phía đám người A-Lang Đại Cô, hỏi, xung quanh có điều gì khác thường không? A-Lang Đại Cô nói, tạm thời không phát hiện điều gì dị thường. Ô ô, người yên tâm, ta cũng lo lắng bị lừa gạt nên trên đường đi đã nhiều lần thăm dò xem sao, cho dù có người theo dõi cũng đã bị ta cắt đuôi. Đối với kinh nghiệm và năng lực của gã về mặt này, hướng Lan huyên thật sự không có nghi ngờ gì, nhưng nàng vẫn nói, cho dù có vấn đề gì hay không?
Tình thế không đứng về phía chúng ta, chúng ta vẫn phải xem xét theo sự việc, không thể ở lại đây được nữa. Mấy người các người có thể ở lại đây, chúng ta tạm thời tìm nơi tránh né. Nếu thực sự không có vấn đề gì, ta tất nhiên sẽ nghĩ cách liên lạc với các người. Người thấy sao? Oh oh suy nghĩ một chút, biết sự cẩn thận của đối phương không phải không có lý, nếu đứng ở góc độ của đối phương, mình tất nhiên cũng sẽ nghi ngờ việc cứu được người.
Dễ dàng như vậy phải chăng là đã bán đứng bên này rồi hay không? Đó cũng không phải là chuyện không có khả năng. Gá cũng không phải là người tính toán nhỏ mọn, lập tức gật đầu, nên như vậy, chúng ta ở đây chờ các người. Đối với người khác mà nói, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy hướng lan huyên có chút cẩn thận quá mức, nếu ô ô thật sự bán đứng bên này. Gá hoàn toàn không cần phải mang mấy người long hành vân về đây, bọn hắn có muốn bỏ chạy chỉ sợ cũng đã muộn. Nhưng cẩn thận một chút cũng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play