Từ Thải Thạch Hiên quay về, quãng đường tuy không ngắn, nhưng để tránh Thư Bạch Thu mệt hay say xe, Phó Tư Ngạn chẳng hỏi thêm điều gì, chỉ nhẹ giọng bảo cậu cứ nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chỉ đến khi đã trở lại Nguyệt Dung Trang, trở về với không gian quen thuộc và ấm áp, Phó Tư Ngạn mới lần nữa nhắc đến chuyện xảy ra ở Thải Thạch Hiên.
"Năm đó Thải Thạch Hiên ép giá mua đồ của hẻm Thư Vũ là thế nào, em còn nhớ được không?"
"Tôi nhớ không rõ lắm," Thư Bạch Thu nhíu mày, "Lúc ấy tôi còn nhỏ. Chỉ nhớ năm tôi mười tuổi, ông nội xem trúng một món ngọc cổ rồi bị hỏng mắt, tiêu tốn rất nhiều tiền, từ đó gia cảnh bắt đầu sa sút. Sau đó, người bên Thải Thạch Hiên tìm đến, ép giá mua lại một số món gia bảo."
Nghe cậu kể lại sơ lược chuyện năm ấy, Phó Tư Ngạn lập tức cảm thấy trực giác mách bảo: Ông nội của Thư Bạch Thu có khả năng đã bị gài bẫy.
Dẫu rằng "người giỏi cũng khó phân định được thật giả", nhưng với tính cách cẩn trọng của Thư gia, không lý nào lại liều lĩnh đặt cược cả gia tài vào một món đồ như vậy.
Tám, chín phần là do ông nội đã rơi vào bẫy của người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT