Vừa dứt lời, Diệp Nhiên nhận thấy đối phương im lặng khá lâu. Một khung viền vàng lại hiện lên trên màn hình: “Cậu có hứng thú gia nhập đội chúng tôi không?”

Lục Diễn – cái tên đang gây sốt ở Bắc Mỹ – vừa trở về nước để chuẩn bị cho Á Vận Hội sắp tới. Là người Trung Quốc, anh buộc phải giành một chức vô địch trong nước để đủ điều kiện tham gia. Năm ngoái, anh đã dẫn dắt đội tuyển của mình vô địch thế giới, khẳng định vị thế đỉnh cao. 

Đội XG hiện tại do chính tay anh thành lập, từng vị trí đều được anh cẩn thận tuyển chọn, xứng đáng nhận được sự đánh giá cao. Tuy nhiên, mùa giải xuân năm nay, XG lại không đạt được thành tích như mong đợi. Đội đã thử ba người chơi đường giữa, nhưng vì nhiều lý do, tất cả đều rời đi.

Giám đốc của đội XG gần đây đang đau đầu, khắp nơi "săn" những người chơi đường giữa chưa ký hợp đồng, "móng vuốt" còn vươn tới cả khu vực streamer, ngay cả những streamer lão làng kiểu "Miếu Cũ" cũng được mời.

Nhưng mà Diệp Nhiên?

[Đói quá hóa quàng rồi hả anh ơi?]

[Diễn ca, anh vào nhầm kênh livestream à?]

[A a a Diễn ca, anh bị nó lừa bởi mấy pha vừa rồi đấy! Anh chắc chắn chưa thấy Aurelion Sol 1-7 của nó đâu!]

[Đừng mơ mộng, nó chỉ biết yêu đương, sẽ làm anh thất vọng thôi!]

[Diễn ca, anh đúng là đói thật rồi.]

Diệp Nhiên biết được ý định của đối phương mà vẫn giữ vẻ lười nhác thường thấy. Cậu dùng chiêu troll quen thuộc để đuổi khéo: “Gửi ảnh xem nào.”

Phòng chat lập tức bùng nổ:

[Mày biết mày đang trêu ai không!]

[Lúc thì bảo Diễn ca gần gũi, lúc thì kêu gửi ảnh, mày chán sống rồi à?!]

Lần này Lục Diễn im lặng lâu hơn trước. Đúng lúc mọi người nghĩ Diệp Nhiên đã đi quá xa thì một bức ảnh mờ nhạt bất ngờ xuất hiện trong khu vực bình luận, kèm watermark từ một trang web, rõ ràng vừa được “đào” vội từ tài khoản công khai của ai đó.

Khu bình luận lập tức bùng nổ.

Bức ảnh này là người khác chụp lén lúc Lục Diễn còn ở Bắc Mỹ.

Trong ảnh, ánh mắt anh lạnh lùng, ánh đèn mờ ảo tôn lên nốt ruồi nhỏ gợi cảm nơi khóe mắt. Hình xăm con bướm thấp thoáng trên xương quai xanh tạo nên sự tương phản đầy cuốn hút. Chỉ một cái cúi mắt, tay khẽ cong, cũng đủ khiến người xem nuốt nước bọt vì phấn khích.

Nhan sắc của Lục Diễn và Diệp Nhiên là hai thái cực hoàn toàn. Diệp Nhiên mang vẻ đẹp rực rỡ, ngây thơ, dễ khiến người ta yêu mến, fan của cậu toàn “fan bố”, “fan mẹ”. Trong khi đó, Lục Diễn lại sắc sảo, lạnh lùng với làn da trắng, đường nét đậm chất Bắc Mỹ. Đôi mắt sâu thẳm, xa cách, khiến người đối diện cảm giác như bị Tử Thần dõi theo. Fan của anh, bất kể giới tính, đều gọi anh là “chồng”.

Anh ấy ra ngoài luôn đội mũ và đeo khẩu trang, đối xử với mọi người đều rất xa cách. Cổ áo cũng kéo lên tận trên, chỉ lộ ra một đôi mắt, vẻ cao lãnh cấm dục. Khi thi đấu, chỉ cần để lộ cổ tay cũng đủ khiến fan hét ầm lên. Hôm nay, nhờ phúc của Diệp Nhiên, mọi người cũng lần đầu tiên được chứng kiến một khía cạnh như vậy của anh.

Nghe đồn nhan sắc của Lục Diễn trong giới gay được xếp vào hàng “đỉnh của chóp”.

Trước kia khi thi đấu ở Bắc Mỹ, Lục Diễn thường xuyên bị fan nam quấy rầy. Anh từng bị những người đồng tính nam tiếp cận trên phố, bị ôm chầm trên bục nhận giải, thậm chí giữa đêm còn có kẻ biến thái lẻn vào phòng nhưng bị anh báo cảnh sát tống đi. Sau này, mỗi lần ra ngoài anh đều phải thuê vài vệ sĩ, tự bọc mình kín mít.

Khi Diệp Nhiên nhìn thấy ảnh, cậu sững sờ, vô thức tháo tai nghe, ghé sát màn hình, phóng to bức ảnh. Con chuột “đáng xấu hổ” liên tục lướt qua yết hầu của Lục Diễn. Trừ đôi mắt lạnh lùng, cả cơ thể anh toát lên sức hút khó cưỡng, đặc biệt là yết hầu – chỉ một nhịp thở nhẹ cũng đủ khiến người ta không kìm được mà nuốt nước bọt.

Diệp Nhiên chăm chú nhìn, vành tai bất giác ửng đỏ. “Ảnh này… là anh ấy thật hả?”

Bình luận như phát điên.

[Mày tỉnh táo lại đi!]

[Người ta hỏi mày có muốn vào đội không, chứ không phải hỏi mày có muốn lên giường với người ta không!]

Đối phương im lặng một hồi, khó khăn lắm mới gõ chữ: "Cậu suy nghĩ đã, về đội chúng tôi, điều kiện cậu cứ đưa ra, thông tin liên hệ tôi gửi riêng cho cậu."

Gửi xong là anh lập tức thoát khỏi kênh livestream.

[Anh ơi? Đi đâu thế?]

[A a a Diệp Nhiên  này rốt cuộc đang làm cái gì vậy!]

[Bảo mày vào đội, sao mày cứ nhìn chằm chằm yết hầu của người ta làm gì?]

[Ai đó nói cho tôi biết, cái thằng này mỗi ngày đang nghĩ cái quái gì vậy?]

[Còn nghĩ gì nữa, nghĩ đàn ông chứ gì.]

Phòng chat điên cuồng than vãn. Diệp Nhiên vẫn như thiếu niên đang tương tư, chống cằm, liên tục phóng to bức ảnh, tỉ mỉ ngắm từng chi tiết.

Dù fan ngày nào cũng cầu mong Diệp Nhiên để ý ai đó ngoài Giang Thời Trân, nhưng Lục Diễn ư? Anh ta không phải người dễ tiếp cận! Nghe nói gia thế anh không chỉ giàu có mà còn quyền lực, thủ đoạn cứng rắn. Ở Bắc Mỹ, anh từng “huấn luyện” đồng đội ngỗ ngược đến mức răm rắp nghe lời. Quan trọng hơn, anh cực kỳ dị ứng với người đồng tính nam. Có tin đồn anh từng thuê đội luật sư đắt đỏ, tống vài fan nam quấy rầy vào tù, đến giờ vẫn còn người đang “đạp máy may” trong đó.

Diệp Nhiên mày có mấy cái mạng hả!!

Bình luận điên cuồng khuyên nhủ cậu ta, nói rằng người này còn khó dây vào hơn cả Giang Thời Trân, bảo cậu mau buông bức ảnh của người ta ra.

Bỗng nhiên, thần thái của Diệp Nhiên trở nên nghiêm túc, cậu ngồi thẳng dậy. Fan tưởng rằng đã tỉnh ngộ, kết quả giây tiếp theo liền thấy cậu ta mở trình duyệt web, bắt đầu tìm kiếm ảnh của Lục Diễn hồi mới ở Bắc Mỹ.

Lục Diễn đúng là giá treo đồ di động bẩm sinh, bất kể mặc gì cũng giống như siêu mẫu quốc tế, tự nhiên toát ra khí chất. Mặc dù mỗi bức ảnh đều là combo kinh điển áo đen + mũ + khẩu trang, nhưng từ hình dáng cơ thể anh ta, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra đó là anh.

Chiều cao vượt trội và bộ khung xương nghịch thiên bẩm sinh khiến anh vẫn nổi bật như hạc giữa bầy gà ngay cả trong số những người Bắc Mỹ vốn phổ biến là cao lớn. Anh đeo túi một bên vai, hai tay đút túi, chỉ hơi hé lộ một đoạn cổ tay đã đủ sức câu dẫn DNA.

Diệp Nhiên xem đến mê mẩn, yết hầu khẽ lăn, “Cái đó… các cậu có ảnh gần đây của anh ấy không? Có giống ba năm trước không?”

Nói xong, cậu đỏ mặt lên, giải thích một cách giấu đầu lòi đuôi: “Tôi không có ý gì với anh ấy đâu, tôi chỉ đơn thuần hơi tò mò thôi...”

Bình luận ???

[Mày tò mò cái gì mà đỏ mặt vậy?]

[Nước dãi chảy cả ra bàn rồi, còn bảo không có ý gì?]

[Yết hầu của người ta sắp bị mày chọc nát rồi!] 

[Chia buồn hai phút cho Diễn ca của tôi.] 

[Vậy rốt cuộc XG coi trọng tên này ở điểm gì vậy?]

XG rốt cuộc coi trọng Diệp Nhiên ở điểm gì. Lục Diễn cũng rất muốn biết.

Anh hít sâu, cố kìm ý định đập điện thoại, dùng ngón tay xoa thái dương. “Không đổi người khác được à?”

Giọng anh trầm thấp, lộ rõ sự kiềm chế, khiến không khí trong phòng huấn luyện lập tức đóng băng.

Trần Ích là người đề xuất Diệp Nhiên lúc này cười gượng, ôm laptop quỳ trượt đến trước mặt Lục Diễn, khẩn cầu: “Diễn ca, tin tôi đi! Tôi thức cả nửa tháng để phân tích dữ liệu. Hiện tại, người phù hợp nhất với đội chúng ta, người có khả năng giúp ta vô địch, chỉ có Diệp Nhiên.”

Thấy Lục Diễn nhíu mày, Trần Ích vội mở trang dữ liệu thứ hai. “Cậu xem, đây là số liệu thi đấu của cậu ấy ba năm trước. Tỷ lệ thắng tướng pháp sư sát thủ đường giữa lên đến 70%! Đây chính là ‘lưỡi dao sắc’ mà đội ta cần. Đường trên của ta vừa chống chịu vừa gây sát thương, xạ thủ gánh đội cuối trận, nhịp độ đầu trận anh cũng nắm chắc. Điều duy nhất ta thiếu là một người chơi đường giữa gánh đội giữa trận.”

Anh ta kiên định chỉ vào cuốn sổ: "Diệp Nhiên chính là người đó."

Ánh mắt Lục Diễn dừng lại trên những con số đẹp đẽ của Diệp Nhiên, hàng lông mày nhíu chặt đã giãn ra một chút. Anh hít một hơi thật sâu, tạm thời quên đi sự khó chịu vừa rồi, nhận lấy cuốn sổ và im lặng xem xét.

Trần Ích nhân cơ hội thêm dầu vào lửa: “Diễn ca cũng biết, các trại huấn luyện trẻ trong nước gần như tê liệt. Tuyển thủ tiềm năng chỉ có bấy nhiêu, đa phần thiên về giao tranh và cuối trận. Ngoài Diệp Nhiên, thật sự không ai phù hợp hơn.”

“Cứ để cậu ta thử xem.” 

“Nếu không hợp thì đuổi đi.”

Lục Diễn nhíu mày: "Diệp Nhiên năm nay 20 tuổi đúng không?"

“Chính xác là chưa tới 20,” Trần Ích nghiêm túc đáp. “Năm đó, để cậu ấy đủ điều kiện thi đấu, đội đã xin đặc cách nửa năm, chỉnh tuổi công khai. Nhờ vậy, cậu ấy vào đội chính sớm. Khi vô địch thế giới, cậu ấy mới tròn 17.”

Nói cách khác, Diệp Nhiên 16 tuổi đã giành được chức vô địch thế giới.

Mọi người nhìn nhau, Lục Diễn cũng hít một hơi, anh nghĩ cậu năm đó rất xuất sắc, nhưng không ngờ lại xuất sắc đến vậy. Tuy nhiên...

"Ting", điện thoại của anh bỗng sáng lên.

Một tin nhắn từ số lạ hiện lên trước mắt: "Chào anh, tôi là Diệp Nhiên. Cái đó, tôi có thể xem ảnh gần đây của anh không? Loại không thêm bộ lọc ấy ạ, làm phiền anh, vô cùng cảm ơn /cúi người/."

Lục Diễn siết chặt tài liệu trong tay, ánh mắt lạnh lẽo như muốn ăn thịt người. Dưới cái nhìn đầm đìa mồ hôi của Trần Ích, cuối cùng anh không thể nhịn được nữa mà úp điện thoại xuống.

Trần Ích sắp khóc đến nơi: "Diễn ca..."

Nghĩ đến việc mình đã trăm cay ngàn đắng từ nước ngoài trở về để gây dựng đội, mùa giải mùa xuân đã thất bại, và mùa giải mùa hè là cơ hội cuối cùng.

Lục Diễn hít một hơi thật sâu.

Anh không nén nổi sự tức giận, lật chiếc điện thoại đang úp xuống, đưa cho Trần Ích và nói: “Anh nói chuyện với cậu ta đi, cố gắng chiêu mộ bằng được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play