Thấy nam nhân vẻ mặt không chút thay đổi, chẳng có tí dáng vẻ nào là bị mình dọa, Tuyết Úc cau mày hỏi: “Anh không sợ à?”
Trình Trì sờ mũi, gương mặt rắn rỏi hơi đỏ lên, giọng khàn khàn, không rõ là đang nói với người khác hay tự nói với mình: “Cậu đáng yêu quá, nói mấy lời dọa người chẳng có tí sức uy hiếp nào cả.”
“……” Tuyết Úc tức giận mím môi,
“Có bệnh hả? Tôi đang nghiêm túc nói chuyện với anh đấy. Nếu thật sự anh dây dưa với mấy vụ đánh cược, tôi báo cảnh sát, sao anh còn có thể thản nhiên xuất hiện ở đây được?”
Cậu đang hỏi Trình Trì có làm gì trái pháp luật không, nhưng Trình Trì lại đang suy nghĩ gần một năm nay miệng cậu có phải bị gã đàn ông mới nào hôn đến mềm nhũn rồi không.
Thấy sắc mặt tiểu quả phụ sa sầm xuống, Trình Trì vội vàng gạt bỏ mấy ý nghĩ lệch lạc trong đầu: “Tôi không làm gì phạm pháp hết. Tôi sức vóc lớn, có người thấy vậy nên thuê tôi làm vệ sĩ. Khi nãy người đó cũng thế, tối nay vốn định đi cùng tôi đón người.”
Tuyết Úc khựng lại, nghe Trình Trì nói thế thì nhẹ nhõm đôi chút – không làm chuyện xấu là được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT