Rất nhanh sau đó đã có dân làng phàn nàn, muốn ra xem chuyện gì xảy ra.
Thích Trầm khẽ tặc lưỡi một tiếng, ngón tay thon dài khẽ động, thuần thục mở cửa ra. Đúng vào lúc người đàn ông trung niên lao vào, hắn nhanh chóng gọn gàng lấy ra một tấm phù chú màu vàng sậm, dán thẳng lên trán hắn — chỗ da thịt còn đang dính máu.
Ánh mắt của người đàn ông trung niên lập tức tan rã, ngã vật xuống đất. Cùng lúc đó, thân thể tà ám của hắn như bị bóc tách ra một cách cưỡng ép, chưa kịp thích nghi thì lập tức bị dán thêm hai tấm phù nữa.
Tuyết Úc ngơ ngác nhìn thân thể tà ám cũng ngã quỵ xuống như tê liệt, hỏi: “Sao anh lại có mấy thứ đó?”
Thích Trầm dường như hơi mắc bệnh sạch sẽ, thấy tay mình không bị dính máu mới cười nhàn nhạt đáp: “Cấp bậc đạo sĩ bán chuyên thôi, tạm thời chỉ khiến hắn hôn mê vài tiếng, muốn nhốt hắn vào mái gác một lần nữa thì phải đợi đạo sĩ chính quy tới mới được.”
“Vậy bao giờ đạo sĩ mới tới?”
“Nửa năm mới đến một lần, chắc còn hơn mười ngày nữa. Yên tâm đi, trong tay tôi còn nhiều phù lắm, đủ để giữ hắn khỏi gây chuyện thêm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play