Tuyết Úc nhìn nam nhân như hổ rình mồi, bên ngoài thì ra vẻ rất bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng có chút lúng túng, càng lúc càng rụt rè. Mãi đến khi gò má đỏ bừng, đầu vai sắp chạm tới cửa, mới gắng gượng lấy can đảm, mở đôi môi bị cắn đến sưng lên, giọng nói mang theo vẻ châm chọc: “Bộ dạng của anh đâu có giống như mấy lời anh từng nói.”
“Anh chạy trốn mấy lần rồi, thật tưởng mình là miếng thịt mỡ ai cũng giành giật chắc? Hay là anh cho rằng em sẽ cứ bám lấy anh cả đời?”
“Hơn nữa em không hiểu nổi, không thèm để ý tới anh thì anh lại tự chạy tới. Anh thích kiểu như vậy à?”
Tống Nạo Tuân hơi chau mày.
Hắn không giỏi ứng phó với Bùi Tuyết Úc mỗi khi độc miệng, sắc mặt chẳng bao giờ dễ nhìn. Nếu có thể, hắn thật sự muốn khiến tiểu quả phụ kia không nói nên lời.
Nhưng điều đó là không thể, hắn cũng không dám lại gần thêm, sợ gặp phải vẻ mặt chán ghét kia. Hắn chỉ nhẹ nhàng cụp mắt, các ngón tay siết chặt hai bên người. Giọng nói khàn khàn mà nhẹ nhàng: “Cậu… đã tìm được mục tiêu mới rồi sao?”
Tuyết Úc thở gấp, chậm rãi điều chỉnh hô hấp, dùng đầu ngón tay lau khoé miệng ẩm ướt, rồi lại vuốt lông mi. Vừa rồi bị Tống Nạo Tuân làm quá mức, khiến cậu không quen, đôi mắt hơi nước làm hàng mi cong ướt đẫm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT