Tuyết Úc không ngờ hắn thật sự dám cắn mình, bờ vai mềm run lên một chút. Nhưng lời là do cậu tự nói ra, Tống Nạo Tuân dù có thô lỗ mà mút cậu, cậu cũng không thể đẩy hắn ra.
Tiểu quả phụ miệng cứng nhưng lại mẫn cảm, cắn chặt lấy môi mình, cuối cùng vẫn không nhịn được mà phát ra tiếng thở dồn dập. Cậu đưa ngón tay trắng nõn ra đẩy Tống Nạo Tuân, nhưng ngay sau đó, đầu ngón tay cũng bị hắn ngậm lấy.
Chân Tuyết Úc mềm nhũn, đứng không vững, ngón tay cũng không thể rút về được, giọng nói khẽ run lên vì hơi thở gấp: “Được rồi, anh còn không chịu dừng lại sao…”
…
“Cậu còn chưa lên núi hái quả à? Quả trên đó ngọt lắm, cắn một cái là đầy nước, ngọt lịm. Sáng nay mới hái được một giỏ, chiều đã bị chia gần hết rồi, mau đi hái kẻo người ta lấy hết đấy.”
“Được rồi, mấy ngày nay bận xuống ruộng bắt sâu, chưa có thời gian. Ngày mai dậy sớm một chút, tranh thủ đi.”
“Nhớ nhé, đừng đi cái đường nhỏ đó, cây cầu bị hỏng rồi, đường cũng phong tỏa rồi, có đi cũng chỉ tốn công.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT