Cụ thể biểu hiện là, vừa thấy cậu là lập tức nhíu chặt mày, sải bước bỏ đi nhanh hơn, trong mắt tràn đầy vẻ ghét bỏ, thái độ xa cách lạnh nhạt, hoàn toàn không giống bộ dạng dịu ngoan nghe lời hôm nào khi thân mật chạm vào ngón tay cậu.
Làm sao vậy chứ?
Tuyết Úc chớp chớp hàng mi cong vút, cổ tay trắng mềm linh hoạt quấn lấy cánh tay Tống Nạo Tuân, mùi hương dịu nhẹ thoải mái lại quẩn quanh lấy hắn. Giọng nói của tiểu quả phụ ngọt ngào mềm mại, mang theo chút ấm ức, nhẹ nhàng hỏi: “Vì sao thấy em lại tránh đi?”
Dựa vào cánh tay hắn, người mềm mại đến mức như không có trọng lượng, lại xinh đẹp yếu mềm, toàn thân đều toát lên vẻ dịu dàng yếu ớt.
Tống Nạo Tuân đã tự dặn lòng mấy lần, xây dựng tâm lý kỹ càng, nhưng khi chạm vào Tuyết Úc, cánh tay vẫn cứng đờ. Hắn mím môi, giọng điệu lạnh nhạt: “Tôi đang vội về nhà.”
Tuyết Úc hơi cụp mắt xuống, giọng vẫn nhẹ nhàng:
“Vậy em có thể đi cùng anh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT