Phó Dương tựa như bật cười khẽ, nhưng nụ cười ấy không chạm được đến đáy mắt, giọng điệu nhẹ nhàng mà chậm rãi:
“Làm việc cho Phó thị, vị trí cao nhất, lương lại ở mức người khác nghĩ cũng không dám nghĩ tới… Vậy mà tôi cho cô tới năm ngày, cô lại cho ta câu trả lời như vậy.”
Trợ lý nhỏ lập tức cảm thấy da đầu tê rần, tim đập thình thịch, lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi đến nỗi suýt nữa không cầm nổi điện thoại.
Cổ họng giống như bị người bóp nghẹt, lời nói ra vô cùng khó khăn:
“Xin cho tôi thêm chút thời gian…”
Phó Dương nhắm mắt lại, cố gắng ép bộ não đang mệt mỏi hoạt động tỉnh táo hơn một chút, cổ họng trượt lên trượt xuống: “Ngày hôm đó cậu ấy lên xe buýt, có thấy rõ biểu cảm của cậu ấy không?”
“Camera theo dõi ở xe buýt chỉ có thể thấy mặt bên của hành khách, không thể nhìn thấy chính diện, cho nên cũng không thấy rõ biểu cảm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT