Phó Dương không để ý đến tài xế đang tự mình nói chuyện, hắn dựa lưng vào ghế, ánh mắt lơ đãng dừng lại trên người Tuyết Úc.
Tuyết Úc ngồi ngay bên cạnh hắn, chống cằm, rõ ràng là rất buồn ngủ. Lông mi khẽ động, khuôn mặt xinh đẹp trắng đến mức như phát sáng, trông hệt như đang viết rõ trên mặt: “Tui muốn ngủ.” Chỉ tiếc là chỗ này không đủ điều kiện để ngủ thoải mái.
Phó Dương bây giờ cũng không rõ tâm trạng mình là gì. Đối với những cảm xúc nhỏ nhặt dành cho Tuyết Úc, hắn lại cực kỳ rõ ràng. Rất muốn ôm người vào lòng, để cậu gối đầu lên đùi mình mà ngủ, nhưng lại cảm thấy Tuyết Úc chắc chắn sẽ không đồng ý. Thế nên khi mở miệng hỏi, hắn cũng không hy vọng gì nhiều: “Muốn... gối lên đùi tôi ngủ không?”
“... Gối lên đùi anh?”
Tuyết Úc nói chuyện mơ màng, âm thanh nhỏ đến mức như đang thì thầm trong mơ.
Cậu gật gà gật gù, trông đặc biệt ngoan, đặc biệt đáng yêu. Phó Dương cảm thấy tim mình cũng run theo từng cái gật đầu đó.
“Ừ, đoạn đường này khả năng còn phải kẹt một lúc lâu nữa,” Phó Dương kiềm chế xúc động muốn ôm người ta, cổ họng khẽ động nói: “Nếu cậu buồn ngủ quá thì cứ gối lên đùi tôi mà ngủ một chút, đến nơi tôi sẽ gọi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT