Ở nơi như thế này, bất kể là ai mà gặp phải một kẻ chẳng quan tâm đến thể diện, ngồi bệt dưới đất, miệng thì gào rú, ôm lấy chân người khác không cho đi, thì tâm trạng chắc chắn cũng chẳng thể tốt nổi.
Tạ Thành Chí hẳn là chỉ tầm bốn, năm chục tuổi, nhưng nhìn qua lại như sáu bảy mươi, sắc mặt tiều tụy, giọng nói the thé, người gầy trơ xương, da dính sát khung xương như một kẻ nghiện ngập lâu năm. Chỉ cần gió thổi mạnh chút là dường như sẽ bị cuốn bay mất.
Thế nhưng giọng hắn lại vang như chuông: “Mẹ nó, tao ngoài kia làm trâu làm ngựa, mày lại nuôi một thằng choai choai còn chưa mọc đủ lông thành tiểu bạch kiểm! Mặt mũi của tao mày vứt sạch rồi! Tao chỉ xin mày chút tiền, mày còn dám từ chối cha mày?”
“Mày giống hệt mẹ mày, lương tâm đều bị chó ăn hết! Không có cha thì sao có mày? Mày có tiền, chẳng lẽ không cho tao dùng thì còn định cho ai?”
“À, mày còn định dùng tiền đó chữa bệnh cho con đàn bà kia? Tao nói thật, nó sống không nổi đâu! Cứ để nó chết yên ổn còn hơn nằm kéo dài mạng sống như vậy! Nó là gánh nặng, là dây dợ kéo chúng ta xuống, hút cạn máu hai ta rồi! Mày còn định giữ nó sống làm gì?!”
Tạ Thanh Vân lạnh giọng: “Câm miệng.”
Tạ Thành Chí trừng mắt, tròng mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm Tạ Thanh Vân, một hồi sau mới chậm rãi đổi nét mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT