Cậu mắng đến nhập tâm, không ngờ Tạ Thanh Vân đã nghiêng người về phía trước, ánh mắt tối tăm quét qua, từ tay Tuyết Úc đang nắm lấy vạt áo, rồi đến cái thùng rác đầy khăn giấy ướt át kia.
Tuyết phủ kín trên nóc xe.
Vẫn chưa tới trưa, tầng mây chỉ xuyên qua vài tia nắng mỏng manh.
Trong xe chẳng ai nói gì, Tuyết Úc ngồi quay mặt ra cửa sổ, mí mắt như muốn khép lại, muốn ngủ nhưng lại không muốn ngủ cạnh tình nhân nhỏ.
Cố gắng chịu đựng một lúc, đến khi xe chạy vào hầm, bên trong xe chìm hẳn vào bóng tối, cậu mới chống cằm, khép mắt nghỉ.
Góc áo bị ai đó kéo nhẹ, có người mở miệng: “Chờ chút nữa hẵng ngủ.”
Tuyết Úc nhíu mày, cơn buồn ngủ dồn dập khiến thần kinh căng đến cực hạn. Phó Dương đã đủ phiền, giờ đến Tạ Thanh Vân cũng muốn làm phiền cậu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play