Ngoài cửa sổ nước sông trôi qua, khoan thai ngàn đời. Trần Bình An nằm trên bệ cửa sổ chỉ chợp mắt một lát, tinh thần đã thư thái hơn mấy phần. Đây là chuyện hiếm lạ, đã quá lâu hắn không ngủ ngon rồi.
Tăng Dịch và Mã Đốc Nghi còn chưa trở về, Trần Bình An vẫn hơi lo lắng.
Sau khi Chương Diệp đến báo tin, Trần Bình An trở về hồ Thư Giản rồi lại rời khỏi đảo Thanh Hiệp. Đúng như hắn dự liệu, chuyến này từ Lưu Hạ quan tiến vào nước Mai Dụ, trên đường đi quả thật bóng dáng mập mờ, có người bám theo từ xa. Người này cảnh giới rất cao, ẩn nấp rất sâu, đến nỗi Trần Bình An cũng chỉ thỉnh thoảng trong lòng có cảm ứng.
Còn Tăng Dịch và Mã Đốc Nghi từ đầu đến cuối chẳng hay biết gì. Trần Bình An cũng không vạch trần, tránh để bọn họ nơm nớp lo sợ, dễ lộ ra sơ hở, rước lấy phiền phức không cần thiết.
Cho dù đối phương không hề lộ ra thiện ý hay địch ý, Trần Bình An vẫn cảm thấy giống như gai đâm sau lưng.
Trước kia tu sĩ hồ Thư Giản làm được như vậy, có thể đếm trên đầu ngón tay. Lưu Lão Thành cảnh giới Ngọc Phác vốn xem thường chuyện này, còn lão Nguyên Anh Lưu Chí Mậu sẽ không làm như vậy.
Họ Tống Đại Ly thì không muốn gây thêm rắc rối, hơn nữa Trần Bình An dù sao cũng là người Đại Ly, đám người Lư Bạch Tượng đều gia nhập hộ khẩu Đại Ly. Cho dù là cao tầng Đại Ly ngoài Thôi Sàm rục rịch muốn động, chẳng hạn như tâm phúc mật thám của vị nương nương trong cung kia, cũng tuyệt đối không có gan động tay động chân vào bàn cờ hồ Thư Giản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play