Ông thở dài một hơi, nói: “Mạch Mạch, con chẳng phải chỉ muốn có được sự chú ý của chúng ta sao? Chúng ta đã nhận ra sự bỏ bê đối với con ngày trước. Bây giờ chúng ta chỉ muốn bù đắp lại những gì con đã thiếu thốn, cho con một gia đình ấm áp. Cho chúng ta một cơ hội có được không?”
Cố phụ tự cho mình là người từ ái, nhưng trong mắt Cố Mạch chỉ có sự giả dối.
“Bù đắp cho tôi? Các người muốn bù đắp cho tôi như thế nào? Trước đây khi các người có điều kiện, còn chưa từng cho tôi một chút bù đắp nào. Bây giờ các người lại không có điều kiện đó, mà tôi đã có năng lực để có được những thứ tốt hơn, các người lại muốn cưỡng ép tôi nhận sự bù đắp ư? Khi tôi cần, các người không cho tôi. Khi tôi không cần, các người lại muốn ép buộc tôi nhận, đến cả phóng viên cũng tìm tới. Tiếp theo, nếu tôi không chấp nhận sự bù đắp của các người, các người có phải sẽ để truyền thông khắp nơi đưa tin tôi là kẻ bất hiếu như thế nào hay không?”
Đừng nói gì đến chuyện biết sai rồi muốn bù đắp. Nếu hiện tại Cố Mạch vẫn là nguyên chủ trầm mặc ít nói, họ vĩnh viễn sẽ không cảm thấy mình có lỗi với đứa con gái này, mà chỉ cảm thấy đứa con gái này là một sự tồn tại đáng xấu hổ.
Và nếu thật sự là nguyên chủ gặp phải cảnh này, cô ấy có thể sẽ chọn tha thứ.
Đáng tiếc, nguyên chủ đã không thể quay trở lại.
Và cô, tuy mượn thân xác của nguyên chủ, nhưng không phải nguyên chủ. Cô chỉ biết giúp nguyên chủ đạt được một tâm nguyện của cô ấy, khiến cái tên Cố Mạch được thế nhân kính ngưỡng, khiến Cố Mạch sống một cuộc đời oanh liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play