Sau khi kiểm tra lại túi đồ xong xuôi, mọi người cùng nhau lên chiếc thuyền nhỏ, dưới bầu trời nắng đẹp và thời tiết trong lành, họ bắt đầu chuyến phiêu lưu không mục tiêu giữa đại dương.
Thuyền nhỏ lướt đi thật lâu, mọi người trên thuyền vừa ăn uống vừa trò chuyện rôm rả, không ai có cảm giác buồn ngủ cả.
Lục Yên còn chưa kịp hoài nghi tính chân thật của câu chuyện này thì bộ xương trắng đã tự mình bắt đầu nghi ngờ:
“Sao lại thế này nhỉ? Tôi nhớ lúc trước mọi thứ vẫn đúng như thế này cơ mà? Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp thôi?”
“Không sao, mới chỉ đi được một chút thôi, thời gian vẫn còn nhiều, cứ từ từ mà làm.” Lục Yên rất bình tĩnh. Buff “biến thân thành cá” mà hệ thống ban thưởng sau khi trả lời đúng câu hỏi vẫn chưa có cơ hội sử dụng. Mà hệ thống chưa từng tặng đồ vô dụng, chứng tỏ sau đó nhất định sẽ có tình huống cần dùng đến nó.
Quả nhiên, hơn một giờ sau, Lục Yên và bộ xương lần lượt cảm thấy mệt mỏi lạ thường.
Cơn buồn ngủ này không phải kiểu mệt thông thường, mà giống như sau hai ba ngày không ngủ lại bị ai đó tiêm thuốc mê, hoặc giống cảm giác học tiết Vật Lý đầu giờ chiều sau khi ăn no — biết rõ mình không thể ngủ, nhưng mí mắt cứ như đeo chì, không cách nào mở ra nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT