“Lập ra cái quy củ gì mà kỳ cục vậy? Thuyền viên không thể ngủ lúc trời nắng đẹp à?”
“Không sai biệt mấy. Dù sao vào những lúc trời nắng, biển yên gió lặng là thời điểm con người dễ nhất buông lỏng cảnh giác. Một khi toàn bộ thuyền viên mất cảnh giác, con tàu rất dễ bị hải yêu nhắm trúng. Sau đó sẽ phát sinh đủ loại sự cố ngoài ý muốn, rồi lặng lẽ chìm xuống đáy biển, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.” Bộ xương trắng từng hỏi qua câu này, và thuyền trưởng đã trả lời y như vậy.
Hắn nói tiếp: “Khi nghe những lời này, tôi chỉ nghĩ thuyền trưởng đang cố bịa chuyện để giữ cho chúng tôi cảnh giác, không được lơi lỏng. Dù sao ở trên biển, tình huống biến đổi khôn lường, giữ cảnh giác là điều cần thiết…”
“Nhưng ai mà ngờ được, sự cố đắm tàu lại thực sự xảy ra. Lúc đó ai cũng nghĩ thuyền trưởng chỉ đang dọa cho có, vẫn tiếp tục lười biếng. Có người đi ngủ, có người đánh bài, có người còn tìm nữ nhân để giải khuây. Ngoài người trực ca và thuyền trưởng, chẳng ai tỉnh cả.”
“Khoan đã.” Lục Yên cau mày, “Cho dù câu chuyện có thật hay không, thì giữ cảnh giác là điều tối thiểu. Vậy tại sao các ngươi lại vẫn ngủ hết cả?”
“Đây chính là mấu chốt của câu chuyện!”
Đến lượt Lục Yên ngẩn người. Gì mà giờ mới đến mấu chốt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play