Chủ yếu là cái bộ xương kia quá khó hiểu, Lục Yên hoàn toàn không thể tin tưởng được đối phương.
Về lại bè gỗ, cô gỡ bỏ trang bị trên đầu xuống, hít sâu một hơi không khí “trong lành”. Chỉ tiếc là trên biển, thứ cô hít vào vẫn mang mùi tanh mặn của đại dương, chẳng dễ chịu hơn là bao.
Còn chưa kịp ngồi cho ấm chỗ, một khối quang ảnh hiện lên trước mắt cô — bộ xương trắng lại cứ thế lấp lánh xuất hiện ngay trên bè gỗ của cô.
“Vì sao không nhận nhiệm vụ của tôi?”
“Ngươi nghĩ nhiệm vụ của ngươi tốt đẹp lắm chắc? Tôi vì cái gì phải nhận? Ngươi mới vừa rồi còn có ác ý rõ ràng với tôi, giờ lại còn dám hỏi tại sao tôi không tiếp nhận nhiệm vụ của ngươi?”
Rất tốt. Hôm nay đúng là một ngày bị trắng trợn… làm cho phát cáu.
Bộ xương như còn muốn phân bua gì đó, toàn thân nó bỗng chuyển sang màu đỏ, như thể đang tức giận. Nhưng chỉ một giây sau, màu đỏ tan đi, lại trở về màu trắng nguyên bản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play