Thương Hành Châu không chịu buông tay, ôm chặt lấy Chu Tây Dã không rời, càng khóc càng lớn tiếng.
Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ sợ hãi tròn mắt nhìn Thương Hành Châu, biểu cảm dần trở nên nghiêm túc.
Biên Tố Khê sợ hai đứa nhỏ cũng khóc theo, vội vàng tiến đến vỗ vai Thương Hành Châu: “Được rồi đấy, lại dọa cho Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ khóc nữa thì cẩn thận mẹ lột da con.”
Thương Hành Châu giật mình, nhanh chóng buông Chu Tây Dã ra, đưa tay lau nước mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chẳng qua là con thấy anh rể, kích động quá thôi mà.”
Nói xong liền kéo tay Chu Tây Dã đi đến ghế sofa ngồi xuống, ngồi rồi vẫn không chịu buông tay: “Hôm qua em không có ở nhà, sáng nay vừa về đã nghe nói anh về rồi, em vui quá trời! Em muốn qua ngay, nhưng mẹ với bác cứ cản, sợ quấy rầy anh…”
“Anh rể, anh có thể về em thực sự vui lắm!”
Chu Tây Dã hơi khó chịu, hất tay Thương Hành Châu ra, còn chủ động ngồi xa một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT