Không ngờ người phụ nữ kia gật đầu: "Biết chứ! Chị mà không nhắc đến thì thôi, nhắc tới là tôi lại tức. Con gái tôi với bạn trai nó đến đó ăn một bữa, hết sạch mười bốn đồng. Về nhà còn đưa tôi hộp cơm, nhờ tôi nêm lại cho ngon hơn. Tôi vừa mở ra, bên trong có hai miếng thịt cỡ này, thêm chút mì, thế mà hết mười bốn đồng á!?
Con bé bảo là dở tệ, nhưng không nỡ bỏ nên mới gói về. Chủ quán thì không cho mang về, còn mỉa mai bọn nó nữa. Bảo là con gái mà hẹn hò còn tính chuyện gói đồ ăn về thì đúng là đáng thương. Nói vậy là sao? Đúng là quá đáng!
Sống biết tiết kiệm, biết chi tiêu là chuyện tốt, mà cô ta lại nói như thể con gái tôi mất mặt không bằng!
May mà con tôi còn biết suy nghĩ, chứ nếu nó nghe lời cô ta mà bỏ mứa đồ ăn, tôi cho nó một bài học ngay tại chỗ!
Hồi năm 50,60 đói đến mức ăn vỏ cây, ăn đất, đến tận năm 70 mới dễ thở hơn chút, nhưng cũng đâu dư dả gì. Mọi người đều sống tiết kiệm thành thói quen rồi, chị nói coi có phải không?"
Người xung quanh nghe xong ai cũng tỏ thái độ không mấy thiện cảm.
"Cũng là chủ quán, sao mà khác nhau một trời một vực. Cô chủ nhỏ của Nguyễn Gia thì khuyến khích khách mang về, giá cả lại còn hợp lý nữa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT