Nguyễn Nhuyễn thầm cổ vũ bản thân. Không sao cả, cô là mỹ nhân hiếm có người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, chắc chắn người lớn sẽ chỉ có thương yêu chứ không thể ghét cô được!
Cô tự tin nở nụ cười, hơi nhếch môi với Quý Viễn.
Thấy cô phản ứng, Quý Viễn xách hành lý đứng ở cửa gọi: "Bà ngoại!"
Hứa Phượng Kha cứ tưởng mình nghe nhầm, quay đầu liếc cái tivi đang mở, nhớ rõ âm lượng đã vặn nhỏ.
Nhưng người thím bên cạnh lại nghe rõ, quay đầu nhìn thấy người liền kinh ngạc mừng rỡ, kéo tay áo bà Hứa reo lên: "Bà Hứa ơi, bà nhìn xem ai về kìa! Ối giời ơi, không chỉ tự về mà còn dẫn theo hai đứa trẻ xinh xắn thế này, chắc bà phải bận rồi! Quần áo thì bà cứ làm theo ý bà, tay nghề của bà ấy mà, chỉ cần cắt tấm vải, tôi cũng thích!
Tiểu Viễn về chơi hả, thằng Vinh Thăng nhà tôi mà được như cháu, biết đường về thăm bà một chuyến thì tốt biết mấy!"
"Anh Vinh Thăng chắc chắn cũng nhớ bà, điện thoại, thư từ chắc cũng không thiếu đâu. Nếu bà thấy cần, cứ nói với cháu, cháu giúp nói với anh ấy." Quý Viễn đáp lời một cách tự nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play