"Anh đúng là sành ăn thiệt, làm quen cái nào, tôi là Thẩm Khang, làm ở Nhật báo Liên Thành, còn anh?"
Người kia nhai xong đồ ăn, uống ngụm nước rồi mới đáp: "Tôi là Lương Thành, làm ở xưởng bánh ngọt."
"Công việc tốt đó nha!" Xưởng bánh ngọt đúng là nơi ai cũng muốn vào, từ bánh quy tới bánh lễ tết gì cũng do họ làm, mà đãi ngộ cũng tốt cực.
Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia giá cả so với nhiều nơi khác thì rất phải chăng, nhưng để một món ăn lặp đi lặp lại nhiều lần thì cũng hiếm, dẫu sao, đâu phải nhà nào cũng có thể ngày nào cũng đi ăn tiệm.
"Có gì đâu, tôi chỉ là nối nghiệp ba thôi, kiếm miếng cơm sống qua ngày mà." Lương Thành nói xong lại tiếp tục ăn, tiện thể nhắc Thẩm Khang: "Ăn lúc còn nóng đi, nguội là miến cứng liền đó!"
Thẩm Khang nghe lời, hai người cắm cúi ăn ngon lành, mùi thơm lan ra khiến khách mới đến không nhịn được, nuốt nước miếng ừng ực, có người còn chưa có món đã phải vặn nắp bình nước, uống mấy hớp lớn.
Lương Thành thấy vậy, nhắc nhỏ: "Ăn mà uống nước trước là mau no lắm đó, miến mà xuống bụng rồi là hút nước nở ra, còn no hơn nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT