Về phần Hướng Binh, ông ta chẳng còn gì để nói. Là giám đốc mà ngay dưới mắt lại để xảy ra chuyện như vậy, ông ta không hề hay biết. Dây chuyền sản xuất mới cũng chỉ mới đưa vào sử dụng vài tháng gần đây. Trước đó ba người kia còn lén lút, nhưng khi có dây chuyền mới, họ vin vào cớ chạy thử máy để làm càn.
Ngay cả người đầu gối tay ấp cũng vậy. Bấy lâu nay vẫn lén đem đồ hộp đi đổi lấy đồ khác, vậy mà ông ta không phát hiện ra. Có lẽ vì sống an nhàn quá lâu, giác quan của ông ta đã bị che mờ rồi.
Hướng Binh ôm đồ đạc rời khỏi nhà máy. Cái cây ngoài cổng này chính ông ta trồng từ lúc mới điều về đây, giờ đã to bằng chân voi. Rất nhiều thứ nơi này ông ta từng tận mắt chứng kiến sự thay đổi. Thế mà giờ, ông ta không còn cơ hội được thấy nữa.
Hơn năm mươi tuổi, tuổi xế chiều mới có con gái, nhìn lại cả đời, dường như lúc nào ông ta cũng chậm hơn người ta một bước.
Bước qua cánh cổng ấy, từ nay ông ta và nhà máy đồ hộp không còn bất kỳ liên quan gì nữa. Cuộc sống sau này, phải dựa vào chính mình.
Trong lòng bỗng thấy hoang mang, trước mắt ông ta như hiện lên gương mặt Tôn Hồng Mai. Không biết lúc bà rời khỏi nhà máy năm xưa, có cảm giác giống ông ta bây giờ không.
Bà là phụ nữ, rời khỏi đơn vị vẫn sống rực rỡ, vậy thì ông ta có gì không làm được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play