Lâm Quế Chi khoác tay ôm eo Tôn Hồng Mai, vừa làm nũng vừa kêu lên: "Tôi ngửi thấy mùi khoai nướng thơm quá trời rồi, dù là thẩm vấn phạm nhân thì cũng phải để người ta ăn no đã chứ."
"Hứ, không nói rõ ràng thì đừng hòng ăn gì."
Nguyễn Nhuyễn bật cười nhìn hai người họ đùa giỡn, chỉ khi ở cạnh dì Quế Chi, mẹ cô mới trở nên trẻ con như vậy.
Trong bếp nói chuyện không tiện, Lâm Quế Chi cầm củ khoai rồi đi ra ngoài, Tôn Hồng Mai dẫn chị vào thư phòng nhỏ.
Nguyễn Nhuyễn không đi theo, cô chọn quay lại bếp tiếp tục làm việc.
Tôn Thiệu Nguyên bẻ một nửa củ khoai nướng đưa cho cô, Nguyễn Nhuyễn theo thói quen cầm muỗng múc ăn. Khoai nướng chín mềm ngọt lịm, đặc biệt phần dính với vỏ hơi ngả vàng cháy cạnh, ăn giòn hơn phần ruột, cực kỳ ngon.
Cầm củ khoai nóng hổi trên tay, Nguyễn Nhuyễn lại cầm bút tiếp tục vẽ phác thảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play